Chưa có đánh giá nào
Ngôn ngữ: Chữ Hán
Thể thơ: Thất ngôn bát cú
Thời kỳ: Trung Đường
15 bài trả lời: 14 bản dịch, 1 thảo luận
2 người thích

Tuyển tập chung

Đăng bởi Vanachi vào 02/07/2005 23:09, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 10/09/2005 16:57

左遷至藍關示姪孫湘

一封朝奏九重天,
夕貶潮州路八千。
欲為聖明除弊事,
肯將衰朽惜殘年。
雲橫秦嶺家何在,
雪擁藍關馬不前。
知汝遠來應有意,
好收吾骨瘴江邊。

 

Tả thiên chí Lam Quan thị điệt tôn Tương

Nhất phong triêu tấu cửu trùng thiên,
Tịch biếm Triều Châu lộ bát thiên.
Dục vị thánh minh trừ tệ sự,
Khẳng tương suy hủ tích tàn niên.
Vân hoành Tần Lĩnh gia hà tại,
Tuyết ủng Lam Quan mã bất tiền.
Tri nhữ viễn lai ưng hữu ý,
Hảo thu ngô cốt chướng giang biên.

 

Dịch nghĩa

Ban sáng vừa mới dâng lên nhà vua một tờ tấu chương,
Buổi chiều đã bị biếm đi Triều Châu xa tám ngàn dặm.
Lòng chỉ muốn vì thánh triều sáng suốt trừ đi những sự tệ hại,
Dám đâu tiếc nuối tấm thân nhiều bệnh tật vào lúc cuối đời này.
Mây giăng ngang Tần Lĩnh nhà của ta ở nơi đâu,
Tuyết phủ kín Lam Quan ngựa không tiến lên được nữa.
Cháu từ xa tới đây ta biết chắc là có ý,
Muốn thu nắm xương tàn của ta bên bờ sông đầy chướng khí này.


Tương là Hàn Tương, cháu của tác giả. Truyền thuyết cho rằng Hàn Tương là một trong bát tiên. Liệt tiên truyện kể rằng nhân một bữa tiệc, Hàn Dũ muốn uống trà sen nhưng đang mùa đông nên chẳng tìm đâu ra sen. Hàn Tương lấy một mảnh lụa phủ lên chiếc lọ cắm hoa, phút chốc từ lọ nở ra mấy đoá sen, trên cánh có hai câu luận của bài thơ này. Hàn Dũ lúc bấy giờ không hiểu, mãi khi bị đày đến Lam Quan mới hiểu ra ý nghĩa.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 2 trang (15 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Bản dịch của Lý Tứ @www.maihoatrang.com

Sáng dâng tấu sớ trước thềm hoa
Chiều biếm Triều Châu vạn dặm xa
Thánh chúa những mong từ việc hại
Bệnh thần nào dám tiếc thân già
Mây che Tần Lĩnh nhà khôn thấy
Tuyết phủ Lam Quan ngựa khó qua
Cháu đến từ xa chừng có ý
Sông này thu nhặt nắm xương ta

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
15.00
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Bùi Khánh Đản

Sớm dâng bản tấu vào cung khuyết,
Chiều đất Triều Châu bị biếm ra.
Muốn bỏ dị đoan cho đất nước,
Quản chi suy hủ tiếc thân già.
Mây ngang Tần Lĩnh, nhà đâu tá?
Tuyết phủ Lam Quan ngựa khó qua.
Hẳn cháu đến đây lòng đã định,
Chướng giang rồi nhặt nắm xương ta.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Phan Thúc Dĩnh, Nam Trân

Buổi sớm tâu vua việc nước nhà
Tối đày Trào Huyện tám nghìn xa
Muốn vì triều chính can điều tệ
Sá nghĩ thân khô tiếc tuổi già
Tần Lĩnh mây che nhà chẳng thấy
Lam Quan tuyết phủ ngựa khôn qua
Biết vì thiện ý, mày tìm đến
Bên mé sông Hàn nhặt xác ta

Sinh hoạt bình phàm, tư duy giản phác, hành sự chân thành.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Cao Nguyên

Sáng tâu vua chuyện triều đình,
Tối đày Trào huyện tám nghìn dặm xa.
Vì vua, dẹp lũ gian tà.
Thân tàn chẳng tiếc, tuổi già xót xa
Mây Tần che khuất quê nhà,
Lam Quan tuyết phủ, ngựa qua vó chồn.
Tìm ta, cháu đã có lòng,
Xương ta mục nát bên sông nhặt về.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Phụng Hà

Sớm đem việc nước tấu long nhan,
Chiều biếm Trào Châu xa dặm ngàn.
Muốn giúp thánh triều trừ điều tệ,
Chẳng nghĩ bản thân tiếc tuổi tàn.
Núi Tần mây phủ nhà đâu thấy,
Ải Lam tuyết ngập ngựa khó sang.
Cháu từ xa đến, lòng có ý,
Muốn nhặt xương ta, đến sông Hàn!

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Xuất xứ bài thơ

Tương truyền:Thời bấy giờ không phải cứ đỗ Tiến sĩ là được làm Quan,do đó Hàn Dũ đã phải đem thơ văn của mình dâng lên các quan to có thế lực(như Tể Tướng Trịnh Dư Khánh,Bùi Độ...)qua sự phẩm bình đề bạt của họ:Hàn Dũ mới đươc kinh qua các chức Tịch Phủ,Tứ môn Bác sĩ...rồi thăng tới Trung thư Xá nhân.Khi Han Dũ làm Hình Bộ Thị Lang (cỡ Thứ trưởng bây giờ)ở Kinh về nhà mở tiệc thọ,có cháu là Hàn Tương đang đi tu tiên về mừng chú đoi câu đối:
      Vân hoành Tần Lĩnh gia hà tại
      Tuyết ủng Lam Quan mã bất tiền
Lúc ấy không ai hiểu nghĩa ra sao ?Cách đó ít lâu Hàn Dũ mắc tội can gián Vua Hiến Tông(806-821)v.v. rước xương Phật,phải giáng đi làm Thứ sử Triều Châu là nơi lam sơn chướng khí ,lói đi gồ ghề tuyết xuống đầy núi ,ngựa không thể bước lên được.Hàn và người nhà đang luống cuống trong rừng không tìm được lối ra thì tự nhiên thấy Hàn Tương xuất hiện>Tương bảo mọi người bỏ ngựa đi thuyền,nhắm mắt lại,Tương dùng phép lạ chỉ trong 1 giờ đã qua 8000 dặm.Bấy giờ Hàn Dũ mới nhớ đến vâu đối mà Hàn Tương tặng hôm lễ mừng thọ...Bài thơ này 2 câu 5+6 lấy nguyên văn câu đối của Hàn Tương.NK

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Anh Nguyên

Sớ vừa buổi sáng dâng vương,
Chiều đày đi đến Triều Dương xa vời.
Vì vua trừ mối hại thôi,
Há đâu tiếc tuổi đương thời tàn sao.
Núi Tần, nhà ở nơi nào?
Ải Lam tuyết phủ, ngựa sao lên đường!
Cháu từ xa đến, chắc thương,
Bên bờ sông Chướng nhặt xương ta về...

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Văn Dũng Vicar

Một phong tấu sáng nghĩa trung ta
Tối giáng Triều Châu tám nghìn xa
Mong vì thánh triều trừ tệ nạn
Dám lo suy bại tiếc thân già
Tuyết phủ Lam Quan ngựa chẳng vượt
Mây che Tần Lĩnh biết đâu nhà
Miền xa cháu lại chừng có ý
Chướng giang dễ nhặt nắm xương ta

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Minh

Dâng lên vua tấu chương buổi sáng
Buổi chiều đà bị giáng Triều Dương
Giúp vua dẹp bỏ tệ đoan
Nào ngờ lãnh đủ thân tàn đi xa
Mây bao phủ khuất nhà Tần Lãnh
Tuyết ải Lam ngựa ngán vượt qua
Đường xa không quản giúp già
Biên thuỳ chướng khí xương ta gom giùm

Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Trương Việt Linh

Dâng biểu lên vua mới sáng này
Tám ngàn dặm biếm buổi chiều nay
Bởi lo triều chính ngăn điều tệ
Đâu tiếc thân già ngại tuổi suy
Tần Lĩnh mây che nhà chẳng thấy
Lam Quan tuyết ủng ngựa không đi
Từ xa cháu đến vì ta nhỉ
Nhặt xác bờ sông ước có khi

Chưa có đánh giá nào
Trả lời

Trang trong tổng số 2 trang (15 bài trả lời)
[1] [2] ›Trang sau »Trang cuối