Rồi mùa toóc rã, rơm khô,
Bậu về quê bậu, biết mô mà tìm.


Khảo dị:
Rồi mùa toóc rã, rơm khô,
Bạn về xứ bạn, biết mô mà tìm.
Rồi mùa rạ đốt, rơm khô,
Bạn về quê bạn, biết nơi mô mà tìm.
Đây là câu ca dao ở miền Trung, ở vùng Quảng Trị.

Hai câu của bài ca dao này mới đọc tưởng chừng không liên quan, nhưng lại có sự liên quan khá tinh tế. Ý nghĩa của bài là khi mùa màng xong xuôi thì người cũng bỏ đi mất, ám chỉ lòng người phụ bạc, lúc cần thì đon đả nhưng khi xong việc thì bặt vô âm tín.