Thơ » Trung Quốc » Minh » Viên Sùng Hoán
Đăng bởi tôn tiền tử vào 15/08/2014 07:16
五載離家別路悠,
送君寒浸寶刀頭。
欲知肺腑同生死,
何用安危問去留?
策杖只因圖雪恥,
橫戈原不為封侯。
故園親侶如相問,
愧我邊塵尚未收。
Ngũ tái ly gia biệt lộ du,
Tống quân hàn tẩm bảo đao đầu.
Dục tri phế phủ đồng sinh tử,
Hà dụng an nguy vấn khứ lưu?
Sách trượng chỉ nhân đồ tuyết sỉ,
Hoành qua nguyên bất vị phong hầu.
Cố viên thân lữ như tương vấn,
Quý ngã biên trần thượng vị thu.
Viên Sùng Hoán được phong Chủ sự binh bộ địa phương (tại Sơn Hải quan, tiếp giáp với Mãn Thanh) nên rời quê ở Quảng Đông được 5 năm đi đóng quân ở ải địa đầu. |
Tống biệt các thân hữu cùng quê đã vào mùa thu, hơi sương lạnh thấm ướt đầu đao quý. |
Vì sao phải đem chuyện an nguy để hỏi nên giữ ải hay nên bỏ đi, điều này chứng tỏ ý chí quyết đánh giặc của Viên Sùng Hoán. |
Hổ thẹn vì bụi chiến vùng biên ải chưa lắng xuống, ý nhận mình bất tài, chưa đánh được quân Mãn Thanh nên chinh chiến cứ kéo dài, không biết đến khi nào mới ngưng. |
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 15/08/2014 07:16
Rời gia đình năm năm đường xa thẳm
Tiễn các anh khí lạnh thấm bảo đao
Cùng sống chết ruột gan này muốn biết
Chuyện an nguy, giữ bỏ, hỏi tại sao
Rửa hận nước nên trỏ roi lên ngựa
Múa đao thương không phải kiếm phong hầu
Nếu bạn hữu cùng quê xưa có hỏi
Nói thẹn vì bụi biên ải chưa thôi