Thơ » Trung Quốc » Thanh » Tiền Thục Sinh
Đăng bởi tôn tiền tử vào 06/08/2014 09:36
百尺高何用,
枯枝不識春。
汝為半死樹,
我亦未亡人。
無復階前蔭,
惟堪爨下薪。
南華齊物我,
相對獨傷神。
Bách xích cao hà dụng,
Khô chi bất thức xuân.
Nhữ vi bán tử thụ,
Ngã diệc vị vong nhân.
Vô phục giai tiền ấm,
Duy kham thoán hạ tân.
Nam Hoa Tề vật ngã,
Tương đối độc thương thần.
Chỉ quả phụ, đàn bà mất chồng. |
"Nam Hoa kinh" 南華經 của Trang Tử, chương "Tề vật luận" 齊物論 cho rằng người và vật giống nhau, có quan hệ mật thiết và bình đẳng với nhau, kết hợp với nhau thành vũ trụ. Ở đây tác giả muốn nói cây ngô đồng chết một nửa, giống như mình là goá phụ mất chồng, cũng chết nửa người, nhưng cây ngô đồng không có cảm xúc, riêng tác giả chịu đau thương suốt đời. |
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 06/08/2014 09:36
Dù cao trăm xích, ích chi
Cành khô nào biết được gì là xuân
Ngươi là cây chết nửa thân
Còn ta quả phụ cũng ngần ấy thôi
Trước thềm bóng mát hết rồi
Nay đem làm củi đun sôi bếp lò
Nam Hoa người vật so đo
Riêng ta cảm xúc thương cho phận mình