Thơ » Việt Nam » Cận đại » Phan Văn Trị
Đăng bởi tôn tiền tử vào 26/08/2014 22:53
Đứa mắc ghẻ ruồi, đứa lác voi,
Bao nhiêu xiêm áo cũng[1] trơ mòi.
Người trung mắt đỏ đôi tròng bạc,
Đứa nịnh râu đen mấy sợi còi.
Trên trính[2] có nhà còn lợp lọng,
Dưới chân không ngựa lại giơ roi.
Hèn chi chúng nói bội là[3] bạc,
Bôi mặt đánh nhau cú[4] lại thoi.