Thơ » Việt Nam » Cận đại » Phan Bội Châu » Thơ tiếng Việt
Đăng bởi Vanachi vào 20/07/2008 03:45
Mạc sầu tiền lộ vô tri kỷ,
Thiên hạ thuỳ nhân bất thức quân.
Bẩy mươi tư tuổi trót phong trần,
Nay gặp bạn mới tinh thần hoạt hiện.
Những ước anh em đầy bốn biển,
Ai ngờ trăng gió nhốt ba gian.
Sống xác thừa mà chết cũng xương tan,
Câu tâm sự gởi chim ngàn cá biển.
Mừng được đọc bài văn sinh vãn:
Chữ đá vàng in mấy đoạn tâm can.
Xét mình nay sức mỏng trí thêm khan,
Lấy gì đáp khúc đèn tri kỷ.
Nga nga hồ chí tại cao sơn,
Dương dương hồ chí tại lưu thuỷ.
Đàn Bá Nha mấy kẻ thưởng âm ?
Bỗng nghe qua khóc trộm lại đau thầm,
Chung Kỳ chết ném cầm không gẫy nữa.
Nay đương lúc tử thần chờ trước cửa,
Có vài lời ghi nhớ để về sau.
Chúc phường hậu tử tiến mau...
Chớ buồn lối trước không tri kỷ, thiên hạ ai người chẳng biết ông. Hai câu này lấy từ bài "Biệt Đổng Đại" của Cao Thích. |
Thể hiện sức sống. |
Bài điếu khi còn sống. |
Tích cũ, Chung Tử Kỳ, nghe Bá Nha gảy đàn khen "Tiếng vút lên, chí hướng đặt nơi núi cao. Tiếng cuồn cuộn, chí hướng đặt vào nước chảy". Khi Chung Tử Kỳ chết, Bá Nha đập đàn không gảy nữa. |
Lớp người sau. |