Thơ » Việt Nam » Tây Sơn » Ngô Thì Hoàng
Đăng bởi tôn tiền tử vào 12/05/2015 18:32, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào Hôm nay 06:40
日暮聞人哭,
不知在何許。
出門聽所從,
鄰家母哭子。
哀哉寡婦情,
何辜翻至此。
夫死既三年,
形影何憔悴。
一枕四孤兒,
兩男與兩女。
中有稍長成,
一朝復捐棄。
哭泣徒悲哀,
孤魂不知處。
朝暮撫遺跡,
徬徨若夢寐。
虛室網蜘蛛,
頹牆穴鼬鼠。
寡婦不邊寧,
扶攜棄之去。
昔是鄰家人,
今為荒園地。
塵世多滄桑,
何獨此一事。
余性復多愁,
寂寞孤房裡。
不忍聞此聲,
伏枕頹然睡。
Nhật mộ văn nhân khốc,
Bất tri tại hà hử?
Xuất môn thính sở tòng,
Lân gia mẫu khốc tử,
Ai tai, quả phụ tình,
Hà cô phiên chí thử?
Phu tử ký tam niên,
Hình ảnh hà tiều tuỵ.
Nhất chẩm tứ cô nhi,
Lưỡng nam dữ lưỡng nữ.
Trung hữu sảo trưởng thành,
Nhất triêu phục quyên khí.
Khốc khấp đồ bi ai,
Cô hồn bất tri xứ,
Triêu mộ phủ di tích,
Bàng hoàng nhược mộng mị.
Hư thất võng tri thù,
Đồi tường huyệt dứu thử.
Quả phụ bất biên ninh,
Phù huề khí chi khứ.
Tích thị lân gia nhân,
Kim vi hoang viên địa.
Trần thế đa thương tang,
Hà độc thử nhất sự.
Dư tính phục đa sầu,
Tịch mịch cô phòng lý.
Bất nhẫn văn thử thanh,
Phục chẩm đồi nhiên thuỵ.
Trở về chiều nghe tiếng người khóc,
Không rõ tiếng khóc ở chỗ nào.
Đi ra cửa xem từ đau vẳng đến,
Hoá ra nhà láng giềng có mẹ khóc con.
Thương thay tình người quá phụ!
Tội có gì đến nông nỗi ấy!
Chồng chết đã ba năm,
Một mình một bóng trông thật tiều tuỵ.
Thân đơn gối chiếc với bốn con côi,
Hai trai và hai gái.
Trong số đó một đứa đã hơi lớn,
Bỗng lăn đùng ra chết.
Khóc lóc bao xót thương,
Cô hồn không biết ở nơi nào.
Sớm chiều săm soi vật dụng soi để lại,
Bàng hoàng như trong giấc mộng.
Nhà trống, nhện mắc võng,
Tường xiêu, chuột khoét hang.
Người quả phụ cảm thấy không yên lành,
Dắt díu con bỏ đi nơi khác.
Trước kia là nhà người láng giềng,
Nay thành mảnh vườn hoang vắng.
Việc đời bao dâu bể,
Đâu phải chỉ việc này.
Tính ta lại đa sầu,
Trong gian phòng tịch mịch.
Không nỡ nghe tiếng khóc,
Gục đầu xuống gối ngủ li bì.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 11/05/2015 18:32
Chiều hôm nghe khóc than,
Tự phía nào không rõ.
Ra cửa lắng tai nghe,
Mẹ khóc con mới bỏ,
Tội chi đến nỗi này?
Thương thay tình goá bụa,
Chồng chết đã ba năm.
Hình bóng bao tiều tuỵ.
Một nách bốn con thơ,
Hai trai hai gái nhỏ.
Có một đứa mới khôn,
Bồng dưng chết xấu số.
Khóc lóc xót thương hoài,
Cô hồn tìm đâu có.
Sớm hôm dõi dấu vết,
Bàng hoàng lòng mụ mê.
Nhà trống nhện giăng tơ,
Tường xiêu chuột đào lỗ.
Goá bụa chẳng yên thân,
Dắt díu tìm nơi ngụ.
Xưa là nhà láng giềng,
Nay vườn hoang bỏ xó.
Sự đời lắm biển dâu,
Có riêng chi việc nọ.
Tính ta vốn đa sầu,
Chốn phòng cô vò võ,
Chẳng nỡ nghe khóc than,
Ôm gối buồn gục ngủ.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 30/03/2019 20:05
Đã sửa 1 lần,
lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn
vào 06/10/2020 16:46
Vẳng nghe người khóc chiều tà,
Không tường tiếng khóc phát ra chỗ nào.
Mở song xem vẳng từ đâu,
Hoá ra hàng xóm mẹ rầu khóc con.
Tình người quá phụ thương thay!
Đến nông nỗi ấy tội này đáng không?
Chết chồng đã ba năm tròn,
Một mình một bóng gầy mòn héo hon.
Thân đơn gối chiếc bốn con,
Hai trai hai gái lớn hơn một người
Lăn đùng bỗng một chết tươi,
Xót thương khóc lóc bao lời đắng cay,
Cô hồn không biết nơi đâu.
Sớm chiều vật dụng săm soi tìm tòi,
Bàng hoàng như giấc mộng mơ.
Tường xiêu, chuột khoét giăng tơ nhện mành.
Bà ta không thấy yên lành,
Dắt con nơi khác thôi đành bỏ đi.
Nhà người láng giềng trước đây,
Thành nơi vắng vẻ cỏ đầy vườn hoang.
Việc đời dâu bể bao đàng,
Phải đâu chỉ việc này hằng xảy ra.
Đa sầu tính lại của ta,
Gian phòng tịch mịch trong nhà cô đơn.
Không cam nghe tiếng khóc hờn,
Gục đầu xuống gối ngủ cơn li bì.
Gửi bởi hongha83 ngày 26/10/2025 22:18
Chiều nay nghe tiếng khóc
Chẳng rõ ở nơi nào?
Ra cửa nghe đâu lại
Láng giềng mẹ khóc con.
Thương thay người goá phụ
Nông nỗi thế này sao?
Chồng chết ba năm trọn
Người tiều tuỵ biết bao!
Mình nuôi con bốn đứa
Hai gái lại hai trai
Có một con hơi lớn
Bỏ đi, chết mất rồi.
Khóc than bao thương xót
Hồn biết ở nơi nao
Sớm tối tìm di vật
Bàng hoàng mộng mị vào.
Nhà hoang nhện mắc võng
Tường đổ chuột đào hang
Goá phụ không yên dạ
Dắt nhau bỏ xóm làng.
Trước là hàng xóm tốt
Nay đất bỏ vườn hoang
Trần thế bao dâu bể
Phải đâu việc tóc tang.
Ta tính nhiều cảm xúc
Lặng yên ở phòng trong
Chẳng thể nghe người khóc
Gối đầu ngủ miết luôn.
Bình luận nhanh 2
Bạn đang bình luận với tư cách khách viếng thăm. Để có thể theo dõi và quản lý bình luận của mình, hãy đăng ký tài khoản / đăng nhập trước.