題黃鶴樓

江樓一望迥紅塵,
撲面香風若有神。
黃鶴白雲千載下,
綠波碧草一江春。
仙人送客來今夕,
詩老先余到幾辰。
嗚咽可憐鸚鵡塚,
憑誰作賦吊斯人。

 

Đề Hoàng Hạc lâu

Giang lâu nhất vọng, quýnh hồng trần,
Phác diện hương phong nhược hữu thần.
Hoàng hạc bạch vân, thiên tải hạ,
Lục ba bích thảo, nhất giang xuân.
Tiên nhân tống khách, lai kim tịch,
Thi lão tiên dư, đáo kỷ thần.
Ô yết khả liên anh vũ trủng,
Bằng thuỳ tác phú điếu tư nhân.

 

Dịch nghĩa

Lên lầu ở trên sông trông ra, xa cách chốn hồng trần
Gió thơm thoảng mát như có thần
Con hoàng hạc bay trên đám mây trắng, nay đã cách hàng ngìn năm
Chỉ có sóng biếc cỏ xanh là cảnh đẹp của sông
Người tiên tiễn khách từng ở chốn này
Các bậc thi nhân đến trước ta từ bao giờ?
Trông ra mã Nễ Hành mà nghẹn ngào thương xót
Nhờ ai làm bài phú viếng cố nhân


Nguyên Nễ Hành ngày trước có làm bài phú Anh vũ nổi tiếng danh sĩ đời Tam Quốc, ý nói tác giả nhìn thấy mộ mà thương xót người tài hoa.

Hoàng Hạc lâu ( 30.539,114.301): Hoàng Hạc lâu 黃鶴樓 là một ngôi lầu được ở tỉnh Hồ Bắc, Trung Quốc. Lầu được xem là một trong Tứ đại danh lâu của Trung Quốc (cùng với Nhạc Dương lâu ở Nhạc Dương, Đằng Vương các ở Nam Xương, Bồng Lai các ở Bồng Lai). và là ngôi lầu nổi tiếng được các thi nhân ca tụng. ghềnh đá Hoàng Hạc của Xà sơn bên bờ sông Dương Tử, thuộc thành phố Vũ Hán, huyện Vũ Xương, tỉnh Hồ Bắc, vào năm Hoàng Vũ thứ 2 (223) đời nhà Ngô thời Tam Quốc. Đến nay, lầu đã có 12 lần bị thiêu huỷ, 12 lần xây cất lại, mỗi lần lại cao hơn và có nhiều tầng hơn.

Tên gọi Hoàng Hạc của lầu này bắt nguồn từ truyền thuyết dân gian. Tương truyền Phí Vĩ 費禕 (?-253) tự Văn Vi 文偉, một tu sĩ đắc đạo thành tiên thường cưỡi hạc vàng ngao du sơn thuỷ. Một hôm, tiên và hạc bay ngang Vũ Hán và dừng chân lại trên Xà sơn để nhìn ngắm, một bên là cảnh đẹp hùng vĩ của Trường Giang và bên kia là Ngũ Hồ trong khói sương diễm lệ. Người đời sau đã từ nơi tiên cưỡi hạc vàng bay đi xây lên một tháp lầu đặt tên là Hoàng Hạc lâu. Thời xưa, đây là nơi gặp mặt của các văn nhân mặc khách. Thời Đường (618-907), các thi nhân đến đây để vừa thưởng ngoạn phong cảnh non nước mây ngàn hữu tình, vừa uống rượu làm thơ.

Chiến tranh và thời gian đã phá huỷ những kiến trúc của lầu và đều được tái thiết. Lầu nguyên có 3 tầng, vào khoảng niên hiệu Hàm Phong (1851-1861) bị giặc giã đốt phá, tới niên hiệu Đồng Trị (1862-1874) tình hình ổn định, lầu Hoàng Hạc mới được xây dựng lại năm 1868 gồm 2 tầng, tầng trên thờ Phí tiên, tầng dưới thờ Lã tiên, gọi là Thanh lâu, nhưng đến niên hiệu Quang Tự lại bị cháy năm 1884. Năm 1957, khi ngôi cầu đầu tiên vượt sông Dương Tử được xây cất, vị trí cũ của Hoàng Hạc lâu bị trưng dụng và các kiến trúc Hoàng Hạc lâu được dời cách vị trí cũ 1km. Tháng 10-1981, Hoàng Hạc lâu được tái thiết và tháng 6-1985 khánh thành. Tháp hiện nay là một công trình được xây lại bằng vật liệu hiện đại và có một cầu thang máy. Hoàng Hạc lâu giờ nằm trong Hoàng Hạc công viên, là nơi thu hút du khách trong và ngoài nước Trung Quốc.

Hoàng Hạc lâu
Hình: Hoàng Hạc lâu

Hoàng Hạc lâu
Hình: Hoàng Hạc lâu



[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (5 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Lê Thế Vinh

Lầu bến trông ra thẳm bụi trần,
Hương bay phảng phất thoát tựa thần.
Hạc vàng mây trắng ngàn năm cũ,
Sóng biếc cây xanh một giải xuân.
Tiễn khách tiên ông qua mấy buổi?
Trước ta, thi lão tới bao lần.
Nghẹn ngào thương đến mồ anh vũ,
Hận phú nhờ ai viếng cố nhân.


Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
12.00
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

bầu chọn

nhân gian vô huữ hạn
bằng huữ chi giao


Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

về nguyên văn chữ Hán của bài thơ!

Tiêu Đồng Vĩnh Học xin cung cấp bản chữ Hán của bài thơ lấy trong sách "Giai thoại làng Nho" của Lãng Nhân để bạn đọc rộng đường tham khảo:

江樓一望迥紅塵,
撲面香風若有神。
黃鶴白雲千載下,
綠波碧草一江春。
仙人送客來今夕,
詩老先余到幾辰。
嗚咽可憐鸚鵡塚,
憑誰作賦吊斯人。


Nguồn: Lãng Nhân, Giai thoại làng Nho, NXB VHTT, 1999.
Trung tình vô hạn bằng thuỳ tố,
Minh nguyệt thanh phong dã bất tri.
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Sông cách lên lầu cảnh bụi trần,
Gió thơm thoang thoảng tựa nơi thần,
Hạc vàng mây trắng nghìn năm trước
Sóng biếc cỏ xanh đẹp bội phần,
Tiễn khách người tiên từng ở đó,
Trước ta thi lão đến bao lần?
Nễ Hành, trông mã mà thương xót,
Nhờ phú ai làm viếng cố nhân.


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Đinh Tú Anh

Lên lầu ngỡ thoát chốn trần, hay,
Thần ngự nơi đây mới thế này?
Hạc khuất tầng mây đà thế kỷ,
Sóng liền cỏ biếc hãy còn nay.
Người tiên từng đó bao đời nhỉ,
Thi lão trước ta mấy vạn ngày?
Trông mả Nễ Hành thương với xót,
Nhờ ai làm phú viếng “người ngay”.


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời