Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Trịnh Hoài Đức
Đăng bởi Vanachi vào 26/09/2008 08:32
Một bàn vùa sạch đám hoang hung,
Phong cảnh như vầy phỉ luống trông[1].
Lối vịnh[2] năm ba thuyền đỗ liễu,
Đêm non bảy tám hạc về tòng.
Vật còn chút biết trời khuya sớm,
Người dễ không hay đất lạnh lùng.
Lố thấy[3] chín trùng[4] chưa khoẻ gối,
Dám đây mình chịu phận thong dong.