走筆謝王朴居士拄杖

投我木瓜霜雪枝,
六年流落放歸時。
千巖萬壑須重到,
腳底危時幸見持。

 

Tẩu bút tạ Vương Phác cư sĩ trụ trượng

Đầu ngã mộc qua[1] sương tuyết chi,
Lục niên lưu lạc phóng quy thì.
Thiên nham vạn hác tu trùng đáo,
Cước để nguy thì hạnh kiến trì.


Chú thích:
[1]
Có lẽ lấy từ bài Mộc qua trong Thi kinh: “Đầu ngã dĩ mộc qua, Báo chi dĩ quỳnh cư; Phỉ báo dã, Vĩnh dĩ vi hảo dã” 投我以木瓜, 報之以瓊琚;匪報也,永以為好也 (Ném tặng ta cành mộc qua, Ta lấy ngọc quỳnh cư đáp tặng lại; Không phải báo đáp vậy đâu, Mong sao giao hảo mãi mãi). Cành mộc qua mang biểu tượng của kết giao lương duyên. Lương duyên có thể là tình yêu đôi lứa bền chặt, cũng có thể là tình bè bạn vững bền.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Đông A

Tặng tớ mộc qua nhánh tuyết sương,
Sáu năm lưu lạc bặt quê hương.
Ngàn hang vạn hốc tu từng đến,
Chân dẫm lúc nguy hạnh thấy đường.


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Pang De

Mộc qua cành tuyết bạn trao ta,
Lưu lạc sáu năm chẳng lại nhà.
Nghìn núi vạn khe không quản tới,
Chân vào chốn hiểm chẳng ngờ qua.


Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời