(Khi tôi ở chơi châu Thanh Sơn, có vì quan, nha, tổng, lý, đồng châu hạt thảo một bài văn gửi về Đại Pháp để kính viếng quan Đại lý Hưng Hoá trước là ông Guéroult đã dự cuộc vinh hạnh mà tử trận ở thành Verdun. Sau nhân ngồi buồn đem sửa lại, đã đăng lên báo trương và in vào tập Khối tình con này, cũng để biểu cái tình người Annam đối với nước bảo hộ)

Giời tây một trận sa trường, tấm trung nghĩa bựt rơi hòn máu đỏ
Thành Trúc ba năm thiện chính, mảnh ân tình treo gác chốn non xanh
Chết vì việc nước, sự thế là vinh
Cảm tự lòng dân, lễ xin có viếng
Quan, nha, tổng, lý, đồng châu hạt châu Thanh Sơn chúng tôi, chợt nghe tin trận đánh ở Verdun, quan Đại lý Hưng Hoá trước là ông Guéroult đã tạ thế
Thương ôi!
Nhớ khi xưa, ngài cai trị hạt chúng tôi
Gió hoà xa bay
Mưa xuân khắp vẩy
Dựng năm trường tổng học, nền giáo dục từ đấy mở mang
Sửa một chợ Đồn Vàng, việc buôn bán ngày thêm tiện lợi
Dân đương mến chính
Ngài đã thăng quan
Cánh hồng kia bay bổng tuyệt vời
Cồn cát nọ còn phơi vết móng
Từ giặc Đức sinh lòng man dã, hổ dữ lang tham
Đất châu Âu gây việc binh đao, xương cao thịt nát
Vì nhẽ phải trong loài người, theo giận chung của thiên hạ; nước Đại Pháp mới giốc tình bào chạch, nổi trận phong ba
Hết bổn phận là dân nước, góp trách nhậm với mẫu bang; quan Guéroult phải bỏ thú hạc cầm, theo đường binh cách
Giời cao bể cách
Ngày đi tháng qua
Những mong, cuộc tranh chiến bên tây phương, nước Đại Pháp chóng thu toàn thắng
Cho được, việc cai trị ở thuộc quốc, ông Guéroult có buổi trùng lai
Mà không ngờ
Đều vui chưa sang
Tin buồn đã đến
Sông sầu núi thảm, giang sơn nhớ lại khách tuần lương
Cỏ héo huê rầu, phong cảnh tiếc thay người thiên chính
Thôi thời thôi!
Chốn hàng trận là nơi tính mạnh
Lúc tử sinh tỏ mặt anh hùng
Chúng tôi nay trộm nghĩ riêng rằng: ông dẫu chết mà thành Verdun còn
Chắc lòng ông cũng coi hơi rằng: ông hoặc còn mà thành Verdun mất
Một thành Verdun còn; mà 536 ngàn dặm đất nước Lãng sa, thành như đồng, quách như đá
Một tấm thân ông chết; mà hơn 30 vạn quân tướng giặc Phổ lỗ, máu thành bể, xương thành gò
Sống có hơn người
Chết đà đáng giá
Suối vàng yên dạ
Giời xanh chứng công
Ruột gan kia đã giãi với non sông
Hồn phách ấy ắt theo cùng súng đạn
An Sơn Bạch Lĩnh, tính linh chót vót ngàn tầm
Đông Á Tây Âu, danh tiếng vang lừng bốn bể
Rồi tan cơn Âu chiến, nước có lần vui nhạc khải ca
Thời trong thành Verdun, ông chắc cũng dự bia kỷ niệm
Vậy cho nên, quan dân châu Thanh Sơn chúng tôi, vợi lòng thương tiếc, kiếm lễ chúc mừng
Chúc cho
Đại Pháp ngàn thu!
Guéroult vạn kiếp!


[Thông tin 2 nguồn tham khảo đã được ẩn]