Tháng bảy vu lan mùa hiếu hạnh
Phận làm con trẻ tưởng ân sanh
Tình cha nghĩa mẹ công sinh dưỡng
Chín tháng hao mòn cả vóc thân
Nặng gánh vì con quên khó nhọc
Mong con khoẻ mạnh bỏ công gìn
Lỡ con có bệnh đeo sầu khổ
Thức trắng đêm trường mẹ mãi canh
Nghĩ đến thương cha bao khổ cực
Dầm sương giải nắng giống thân tằm
Kiếp tầm tiền của lo kinh tế
So sánh mong con vẹn trí thân
Cha mẹ công nhiều so chẳng hết
Đến cùng cuối bể tận chưa xong
Đôi lời xin mượn nhớ thâm ân
Như là bày tỏ lòng con trẻ:

“Núi vững vô thường rồi ắt hoại
Nghĩa nặng tình cha nghĩa khó sờn
Nước biển sông sâu rồi cũng cạn
Mẹ hiền khắc dạ mãi nào phai”
Mong rằng anh chị mau tỉnh giác
Bởi mẹ cha không thể sống đời
Mỗi ngày tim lụn thể dầu vơi
Sử xưa kinh sách ghi lời lại
Tiền của quan quyền rạng rỡ ngơi
Lo mẹ cha muôn điều chẳng thiếu
Hay đem xương thịt hiến đền bồi
Hoặc mẹ cha vai mình gánh cõng
Không thể nào ơn đáp trả đền
Lòng đau vô hạn sao tròn hiếu?
Chợt bừng cảnh tối rạng vầng trăng
Lời dạy Như Lai tràn nhịp sống
Sáng tỏ muôn phương đẹp lối về
Lìa gia xuống tóc phương tầm đạo
Là đường bổn phận hiếu hài nhi
Trả hiếu bằng tinh thần tu tập
Sửa tánh gìn thân mới kịp thì
Tự lòng chánh niệm hằng soi xét
Xét nơi mình giới luật cần chuyên
Định tuệ rèn thao sinh đạo quả
Thoát khỏi mê mờ độ cửu nhân
Này chư vị nghĩ cùng bao lẽ
Đạo so đời hiển lộ cân phân
Được chọn phần chân tâm hiếu trả
Phú quý xin đừng để luyến lưu
Đồng tiền sát vật thêm tai hại
Chi bằng chay lạt thuốc nuôi thân
Tránh sát sanh qua đường nghiệp trả
Hiện ở tâm từ ái thiện bi
Cửu huyền thất tổ an nhờ cứu
Cùng cha mẹ tiếp bước Tây phương
Thật quý chi bằng phương tìm đạo
Tích truyện xưa bằng gương con hiếu
Mục Kiền Liên lai đáo ngục hình
Thần thông vận sức vì thương mẹ
Nhưng vì nghiệp ác bởi quá sâu
Cầu Phật cùng Tăng đồng chú nguyện
Mẹ liền được cứu vãng sanh thiên
Cội nguồn để lại nêu nguồn cội
Do gìn trai giới giữ tự thân
Tâm hiệp cầu thần giao cách cảm
Mọi người ơi truyện đã tường chân
Đừng ham ảo vật vinh hoa ảo
Giả tạm đời này hợp thế nhân
Như ánh quang hoa tàn nguyệt khuyết
Vạn sự do lòng những bất an
Lo chi mãi này anh cùng chị
Đạo trong đời sáng toả sương tan
Tuy giản dị nhưng thường mãi sáng
Xua tan bóng tối chẳng lu mờ
Đèn đưa kẻ lỡ bờ xa hố
Đạo giống đèn soi rọi khắp nơi
Nay bạn này tư duy chính chắn
Ráng tinh cần công quả công phu
Phần lành ứng nguyện âm dương thoát
Độ mẹ dìu cha trả hiếu ân
Cùng cửu huyền chơn linh giải nạn
Đây mùa báo hiếu vọng chuông ngân
Tự thân đại chúng thêm thần lực
Quán chiếu mau thời kịp giúp thân
Từng giờ từng phút soi tâm ý
Viên mãn tròn xong phúc tuệ thành.