Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Nguyễn Công Trứ
Đăng bởi Vanachi vào 08/08/2006 13:48, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi karizebato vào 07/12/2009 17:56
Vốn hễ anh hùng mới có nghèo
Sao mà ta lại trải trăm chiều?
Trái mùa, nghiệp cũ không nên bỏ
Ế chợ, nghề nhà cũng phải theo
Những giữ miệng đà không muốn nói
Làm sao bụng lại cứ thường trêu?
Suy ra mới biết rằng hay dở
Kể trước như ta dáng cũng nhiều
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Thường Ngôn ngày 14/02/2025 21:14
Sinh sau đẻ muộn ngót ba trăm
Học dở làm dang tiếc ở ăn
Về quê cuốc đất, đọc thơ cũ
Ra hè nốc đế, trách chị Hằng
Kinh bang tế thế con chữ chữ
Tu tề bình trị cái văn văn
Tài mọn thôi cam nghèo xơ xác
Công Trứ há từng đói nhăn răng?