Ấy xưa đế đình,
Có chàng Cửu Linh.
Ấp ôm trung nghĩa,
Ngậm nhả tinh anh.
Thấu suốt lẽ đời trị loạn; cảm thông hình sự hiểm lành.
Bèn soạn chép chuyện hưng phế; nêu gương nọ thật rành rành.

Bấy giờ:
Vận ứng thiên thu; thời nhằm giai tiết.
Ôi chao đẹp thay; ý chứng cho biết:
Chông chênh rùa hạc, há đủ làm điềm tốt chúc thánh vương; huyễn hoặc thần tiên, sao nên nói phép màu cầu bất diệt.

Tấm gương ấy:
Tinh tường rất mực; trong sáng vô vàn.
Đạo đức thênh thang khuôn mẫu; lễ nghĩa bền chặt sắc vàng.
Hạo khí như băng sương lẫm liệt; văn hoa như nhật nguyệt huy hoàng.
Soi tới thì tối tăm trở thành sáng suốt; mài vào thì khờ dại hoá ra mở mang.
Thế nên tả nghi để bày tỏ; vậy mới trong sạch mà rõ ràng.
Không chỉ quy đẹp về thánh chùa; mà còn làm khuôn mẫu cho muôn đời.

Đến khi:
Kim môn đã mở; ngọc lập mới tàn.
Khuyết tượng họp thang thuyền muôn nước; thềm rồng bày đai kiếm nghìn quan.
Trong bốn biển cầu vồng tuôn diễm phú; tiếng tung hô vang dậy huyện hân hoan.

Cửu Linh bèn:
Mũ cao phía bệ; hốt dắt ngang lưng.
Dung nghi nghiêm túc; hộ điệu thư nhàn.
Rời khỏi hàng Khanh sĩ; nhìn về phía uy nhan.
Đã đẩy tấm thành lên mà hiến dâng gương báu; tất dạ trung thần đỏ thắm như son.
Đám trung chính từ ấy lòng yên mà khí hả; bọn gian tà từ ấy gáy sởn mà mật tan.

Nên có thể:
Noi dấu Bính, Hàn; sánh đẹp Diêu, Tống.
Soi rõ lòng tà của Lâm Phủ; nhìn thấu tình gian của Lộc Sơn.

Như thường lạ:
Thái tông có Nguỵ Trưng hiến dâng gương tốt mà sao không mang lại được cảnh thái bình cho tới năm Trinh Quán thứ ba mươi; Minh Hoàng cũng có Cửu Linh hiến dâng gương tốt mà không cứu nổi cuộc đảo điên cuối năm Thiên Bảo.
Điều trọng yếu là phải biết dùng gương như thế nào; vì vậy, thấy việc nhà Đường Lý mà chạnh lòng.

Như nay:
Điềm ra ngày tốt; phúc hợp hội lành.
Vạn ức năm trường thọ; một hai ngày là cơ.
Soi nơi vua xưa thì có phép sẵn của tiên tổ; soi nơi việc cũ thì có ánh sáng của lão thành.
Lấy trị loạn làm gương, đâu đẹp đâu xấu; lấy được mất làm gương, đâu dữ đâu lành.
Ấy ngu thần sở dĩ cuối đầu dàng bài Thiên thu giám, là mong được thiên tử soi vào đây chăng.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.