Sonnet XIV (Tant que mes yeus pourront larmes espandre)

Tant que mes yeus pourront larmes espandre,
À leur passé auec toy regretter ;
Et qu’aus sanglots et soupirs resister
Pourra ma voix, et un peu faire entendre :

Tant que ma main pourra les cordes tendre
Du mignart Lut, pour ces graces chanter :
Tant que l’esprit se voudra contenter
De ne vouloir rien fors que toy comprendre :

Ie ne souhaitte encore point mourir.
Mais quand mes yeus ie sentiray tarir,
Ma voix cassee, et ma main impuissante,

Et mon esprit en ce mortel seiour
Ne pouuant plus montrer signe d’amante :
Priray la mort noircir mon plus cler iour.


Nguyên tác ở trên từ bản in Élégies et sonnets (Tancrède de Visan, NXB Sansot, 1910, tr. 78), theo chính tả tiếng Pháp đương thời. Dưới đây là bản phiên lại theo chính tả hiện đại:
Tant que mes yeux pourront larmes épandre,
À leur passé avec toi regretter ;
Et qu’aux sanglots et soupirs résister
Pourra ma voix, et un peu faire entendre :

Tant que ma main pourra les cordes tendre
Du mignard Luth, pour ces grâces chanter :
Tant que l’esprit se voudra contenter
De ne vouloir rien fort que toi comprendre :

Je ne souhaite encore point mourir.
Mais quand mes yeux je sentirai tarir,
Ma voix cassée, et ma main impuissante,

Et mon esprit en ce mortel séjour
Ne pouvant plus montrer signe d’amante :
Prirai la mort noircir mon plus clair jour.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Phạm Nguyên Phẩm

Khi mắt em còn chưa vơi dòng lệ
Còn cùng anh tiếc ngày đẹp đã trôi
Khi em còn chưa than thở tiếc thương
Để tiếng mình còn cất lên đôi chút

Khi tay em còn cầm đàn dạo nhạc
Ca ngợi mối tình anh đối với em
Khi trí em chẳng muốn nghĩ triền miên
Chỉ muốn hiểu anh, không điều gì khác

Em cầu mong cho mình chưa phải thác
Nhưng khi thấy mình nước mắt còn đâu
Tay đã run và giọng nói đã khàn

Và hồn em khi còn trên cõi thế
Muốn tỏ tình yêu, không còn có thể
Em cầu Tử thần xoá ngày đẹp nhất đời em

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Minh Sơn Lê

Em còn nước mắt đong đầy
Cùng anh tiếc nuối những ngày đã xa
Cùng nức nở rồi thở ra
Giọng em đã lạc chắc là khó nghe

Tay em trỗi tiếng nhạc đàn
Cho anh hát khúc nồng nàn yêu em
Xin anh hãy hát vì em
Đừng từ chối để con tim hững hờ

Em chưa muốn chết bao giờ
Nhưng sao trong mắt đã khô lệ rồi
Tiếng không thành, tay buông xuôi

Hồn em đang đứng bên bờ tử sinh
Em không được làm người tình
Tử thần sẽ xoá bình minh đời này.

Chưa có đánh giá nào
Trả lời