Ngọn núi như in chiếc bóng hồng,
Ấy nàng Tô Thị đứng trông chồng.
Xa xôi dặm liễu chàng đâu tá?
Thơ thẩn đầu non thiếp nhớ mong.
Chỉ núi thề non lòng chẳng chuyển,
Tắm mưa gội gió vẻ càng trong.
Núi sao lại đứng như người nhỉ?
Bia miệng nghìn thu chuyện có không?


Núi Vọng Phu ở bên động Tam Thanh, hình như người đàn bà ôm con. Tục truyền rằng chồng nàng Tô Thị đóng ngoài cửa ải, nàng Tô ngày ngày ôm con lên ngọn núi đứng trông chồng, lâu ngày hoá thành ngọn núi đá.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]