Ngờ nghệch sao khi chưa phương trưởng
Du ty bay trăm trượng dễ vương
Xuân nào mà chẳng thương thương
Nơi nào tỉnh chẳng vấn vương não nề
Tuyết trên chén hoa lê Đỗ Khúc
Cỏ Bá Lăng thơm giấc khói bay
Tiền đồ vàng hết trắng tay
Trắng xương công án nghiệp này ba sinh
Đến khi già nghĩ mình chẳng tiếc
Trước viện cầm bát mặc cà sa

tửu tận tình do tại