Lồng lộng trời tư chút đâu,
Nào ai chẳng đội ở trên đầu.
Song cửa ngọc vân yên[1] cách,
Dãi lòng đan[2] nhật nguyệt thâu.
Chim đến cây cao chim nghỉ đỗ,
Quạt hay thu lạnh quạt sơ thâu[3].
Ngoài năm mươi tuổi ngoài chưng thế,
Ắt đã tròn bằng nước ở bầu.


Bản ở trên theo Nguyễn Trãi toàn tập, được xếp là bài Trần tình thứ 4 của Nguyễn Trãi.

Trình quốc công Nguyễn Bỉnh Khiêm thi tập (AB.635), Bạch Vân Am thi tập (AB.157), Trình quốc công Bạch Vân Am thi tập (AB.309) chép bài thơ này là của Nguyễn Bỉnh Khiêm, được xếp là bài thứ 59 trong Bạch Vân quốc ngữ thi tập, với nội dung:
Trời vốn lòng tây, chẳng chút đâu,
Nào ai chẳng đội trên đầu.
Lồng cửa động vân yên cách,
Dãi niềm đan nhật nguyệt thâu.
Chim đến non cao, chim mới đỗ,
Quạt hay thu lạnh, quạt càng thu.
Ngoài năm mươi tuổi thân tự tại,
Ắt đã tròn bằng nước một bầu.

- Lòng tây: lòng tư, lòng riêng.


Chú thích:
[1]
Mây khói.
[2]
Lòng son, niềm son, tức lòng trung thành.
[3]
Chữ “thâu” hay “thu” này là rút lại, cất đi, khác với chữ “thu” trước là mùa thu. Ban tiệp dư 班婕妤 đời Hán bị thất sủng phải ra ở cung Trường Tín, làm bài Đoàn phiến ca đề trên quạt lụa, tả nỗi lòng, lời đau thương ai oán.


[Thông tin 2 nguồn tham khảo đã được ẩn]