Thơ » Anh » Ben Jonson
Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 09/02/2024 17:00
I that have been a lover, and could show it,
Though not in these, in rhymes not wholly dumb,
Since I exscribe your sonnets, am become
A better lover, and much better poet.
Nor is my Muse, or I ashamed to owe it
To those true numerous graces; whereof some
But charm the senses, others overcome
Both brains and hearts; and mine now best do know it:
For in your verse all Cupid’s armory,
His flames, his shafts, his quiver, and his bow,
His very eyes are yours to overthrow.
But then his mother’s sweets you so apply,
Her joys, her smiles, her loves, as readers take
For Venus’ ceston, every line you make.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 09/02/2024 17:00
Tôi là tình nhân và luôn thể hiện,
Những vần điệu này, không thiếu âm thanh,
Từ bản sonnet cho em, tôi trở thành
Một người tình, và nhà thơ nữa đó.
Nàng thơ ơi, nợ em mà xấu hổ
Ân sủng thật ban; một số thôi mà
Cảm giác đam mê, người khác trải qua
Cả tim óc; giờ đây cần phải biết:
Trong thơ em toàn khí tài la liệt,
Lửa, chắn thân, ống mủi tên và cung,
Mắt chàng thuộc về em để lật tung.
Ngọt ngào của mẹ mà em đáp trả,
Nụ cười vui, yêu thương, từ đọc giả
Mọi đường trên Thần vệ nữ, em làm.