Sơ canh vân tĩnh xuất thương hải,
Bán dạ lộ hàn đương bích thiên.[1]

Vẻ thanh soi biết mấy dặm nghìn,
Đâu là chẳng ngắm nhìn dưới bóng.
Kim dạ nguyệt minh nhân tận vọng,
Bất tri thu tứ tại thuỳ gia.[2]

Sẵn giang sơn hứng thú cầm ca,
Xin chớ để trăng già cười khách tục.
Tửu nhất hồ, cầm nhất trương, ca nhất khúc[3],
Thú nam lâu[4] nào có thua ai?
Biết trăng, hãy hỏi trăng chơi.


Chú thích:
[1]
Chữ Hán: 初更雲靜出滄海,半夜露寒當碧天. Nghĩa: Đầu cam mây lặng, trăng hiện lên từ biển xanh; Nửa đêm sương lạnh, trăng đang giữa trời biếc. Lấy từ bài Hạc Lâm tự trung thu ngoạn nguyệt của Hứa Hồn đời Đường.
[2]
Chữ Hán: 今夜月明人盡望,不知秋思在誰家. Nghĩa: Trăng sáng đêm nay, tất cả mọi người đều ngắm thưởng; Chẳng biết tứ thu ở nhà ai? Lấy từ bài Thập ngũ dạ vọng nguyệt của Vương Kiến đời Đường.
[3]
Chữ Hán: 酒一壼,琴一張,歌一曲. Nghĩa: Rượu một bầu, đàn một bài, ca một khúc.
[4]
Người lầu nơi Dữu Lượng đời Tấn, thái thú quận Nam Xương, uống rượu, thưởng trung thu.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]