Thơ » Việt Nam » Cận đại » Phan Bội Châu » Thơ chữ Nôm
Đăng bởi tôn tiền tử vào 20/02/2025 23:57
Người hơi có đức nhân, hơi kém về phần trí,
Người hơi có đức trí, hơi kém về phần nhân.
Vừa trí vừa nhân, thật là ít thấy.
Ai ngờ con Ky nầy,
Lại đủ hai đức ấy.
Chung nhau thờ một chủ, thời xem nhau là anh em, chẳng bao giờ như mèo với chó, thực là nhân đó;
Thấy không phải chủ, thời xem bằng cừu thù, chẳng bao giờ vì miếng ngon dẫn dụ, thực là trí đó.
Trí vừa nhân, nhân vừa trí,
Trông giống sức mà người e, đến mày mới thấy.
Sao mầy vội chết!
Hỡi trời hỡi trời!
Lòng ta đau đớn,
Phải tạc mấy lời,
Đau đớn quá, đau đớn quá!
Kìa những hạng muông người!
Vì có dũng nên liều chết phấn đấu.
Vì có nghĩa nên trung thành với chủ.
Nói thời dễ, làm thực khó.
Người còn vậy, huống chi chó!
Ôi!
Con vá, mầy đủ hai đức đó.
Há như ai kia,
Mặt người lòng thú,
Nghĩ thế mà đau!
Dựng bia mộ chó.