Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Hưng Hải » Cây Bụt mọc trong vườn Bác (2017)
Đăng bởi tôn tiền tử vào 03/04/2019 20:18
Các cháu ở miền Nam mới ra Bắc lần đầu
Đến thăm Bác bất ngờ không hẹn trước
Nắng đẹp trời trong mà rưng rưng nước mắt
Bác cháu quây quần như Nam Bắc đoàn viên
Cúi xuống nhìn mâm cơm, chúng tôi cùng nhìn lên
Lòng như thể cánh rèm rung trong gió
Các cháu vượt Trường Sơn ra đây bằng đôi chân đi bộ
Bác thật có lỗi với đồng bào miền Nam vì chưa thể vào thăm?!
Câu nói của Người làm chúng tôi nghẹn ngào suốt cả bữa ăn
Suốt cả bữa ăn Bác chỉ lo gắp thức ăn và xới cơm cho từng đứa
Chúng tôi đến bất ngờ, bữa cơm thường mà như cỗ
Món ăn hai miền đủ cả những buồn vui.
Món ăn hai miền được chế biến tự tay Người
Dặn nhà bếp mua về, tự tay Người nấu nướng
Đúng khẩu vị miền Nam khi cúi xuống
Ngước lên nhìn như đang ở miền Nam
Hỏi thăm từng đứa một, Bác đi khắp quanh bàn
Năm sáu đứa chúng tôi, đứa nào cũng được ngồi cạnh Bác
Bác ở giữa miền Nam, miền Nam đang giữa lòng miền Bắc
Bác cháu quây quần như Nam Bắc đã đoàn viên
Không còn được đón Bác vào thăm ngày thống nhất hai miền
Không phải Bác có lỗi với đồng bào miền Nam mà chúng ta có lỗi…
Đâu chỉ năm sáu đứa chúng tôi còn nợ Người câu hỏi
Các cháu có hợp khẩu vị hay chỉ vì nể Bác bữa hôm nay?!