Trên Tế Lâm đêm nghe tiếng quạ
Chân Tế Lâm ngọn cỏ thu bằng
Thuyền con khách thả chẳng ràng
Gió tây chiều thuận Tùng giang mái về
Khách Tế Lâm nhớ từ năm đó
Tiếng Mạnh công đời bá thơ văn
Trước đây mây trắng từng thăm
Lá rơi khắp núi đi tìm không ra
Bấy biết ông chí xa hồ hải
Nơi đài hoang trăng dãi nước trôi
Gặp nhau khóc kể việc đời
Mắt say ngạo nghễ ngất trời khí hăng
Năm ngoái trống Bình Lăng tiếng dứt
Còn theo ông cùng vượt sông Ngô
Năm nay chín núi dứt mơ
Chiếu sáng cờ xí còn tô non hồng
Lệ Tần đình hào hùng đã gạt
Tên Liêu Thành phảng phất còn bay
Hoàng hộc cánh gãy từ nay
Mênh mang bốn biển đâu hay mà về
Năm tháng ngắn hẹp bề trời đất
Bụng cá chôn khí ngất cầu vồng
Ơn quốc sĩ nát tan lòng
Chiêu hồn cắt giấy khóc ông lúc này
Cưỡi sáu rồng nương mây Liệt Đế
Vin râu mang tiên phụ Văn Trung
Vua tôi chín suối trùng phùng
Lệ sa Xương Hạp não nùng gió sinh
Ta muốn về vươn mình cánh vẫy
Có biết đâu mắc phải lưới giăng
Con côi họ Triệu đáng thương
Mà nay làm khách nghĩa trung Điền Hoành
Ô hô!
Một vỗ ngực mây lành sông mở
Thân lao tù chẳng tỏ bi ai
Ông ơi! Ông ơi!
Cất nhà tôi cạnh dạ đài
Hẹn nhau sương lạnh trăng còi đến ngay

tửu tận tình do tại