Vù vù ngựa phóng vùng tây cực,
Ao Ốc Oa tức tốc về đông.
Quế núi lạnh cứ cuốn tung,
Cành bị mưa gió làm cong thấp tè.
Giống rồng, tôi được nghe thẳng tính,
Đạo suy rồi ông định làm sao.
Nguyên nhung ban lệnh từ lâu,
Bậc hiểu biết nhận rõ câu ca buồn.
Việc quan bỏ cái phiền nhiễu bớt,
Để người đi giảm sút nguy cơ.
Chủ nhân rút kiếm đưa cho.
Lá buồm giương cánh còn chờ gió xuân.
Kinh đô chốn âm thầm kiên cố,
Lo luyện rèn đội vũ lâm quân.
Chầu vua sớm phải cắt phân,
Đài mây nghi trượng thêm phần phải lo.
Chia quân gác sao cho đủ số,
Chuyện vặt vãnh trăm họ lo toan.
Viên lại khôn giữ lấy thân,
Tài lo việc nước hãy nên nhún nhường.
Vua nước Yên mua xương ngựa giống,
Cụ sông Vị được đúng gấu beo.
Cứu nước tên ông được nêu,
Cử ông mà giặc có điều chẳng tin.
Lòng trong sáng ánh lên ngọc biếc,
Nước ruộng nào giữ được rồng thiêng.
Thu nhận người giỏi dưới quyền,
Vì đức nên chọn người hiền đúng nơi.
Nhảy nhót dù cho ngồi cũng tới,
Họp đông người cũng bởi điều này.
Vung dáo mác tiến tới ngay,
Rõ ràng đỉnh vạc từ rày ghi tên.
Được thấy ông trở nên quí hiển
Than lão này đã đến lúc tàn.
Sông kia há chẳng từng tràn,
Những mong mây khói chóng tan cho rồi.
Bụi dơ bám ở nơi gương cũ,
Lau hộp, Tây Thi lộ bên trong.
Dòng họ cậu người tài đông,
Dù có lỡ bước cũng đừng tủi thân.

tửu tận tình do tại