Cửa sổ là mắt của nhà
Nhìn lên trời rộng, nhìn ra sông dài
Cửa sổ là bạn của người
Giơ lưng che cả khoảng trời bão mưa
Cửa sổ còn biết làm thơ
Tiếng chim cùng ánh nắng ùa vào em
Tắt đèn, cửa mở ban đêm
Trời cao thành bức tranh riêng treo tường
Cho em màu sắc, hương thơm
Nhận về nắng gió bất thường ngày đêm.

Cửa là đôi cánh đầu tiên
Mở ra đất nước, thiên nhiên, con người.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]