Bằng hoa hồng, bằng bách dương, bằng vàng lá
Tôi muốn điểm tô thật đẹp xinh rạng rỡ
Cuốn sách này như một chiếc quan tài
Và khâm liệm thơ tôi vào đó

A! Tôi mai táng cả tình yêu tôi nữa
Bên mộ tình sẽ mọc lên bông hoa nhỏ yên bình
Hoa nở bừng cho đời hái hoa xinh
Nhưng chỉ nở cho tôi khi tôi nằm dưới huyệt

Đây là thơ của một thời cuồng nhiệt
Cuộn trào lên như thác lửa Étna
Từ đáy thẳm tâm can thơ ngùn ngụt tuôn ra
Những tia lửa chớp loà bắn tung về mọi ngã

Giờ thì thì thơ nằm đây chết rồi câm lặng quá
Mắt chợn chừng lạnh giá nhợt như sương
Những nguồn lửa ngày xưa làm thơ sẽ hồi sinh
Khi hồn tình của em chập chờn trên trang sách

Bao dự cảm trong tim sẽ cất lên tiếng hát
Băng giá tình em sẽ tan trên thơ tôi
Cuốn sách này tay em đón nhận rồi
Hỡi cô em ngọt ngào ở nơi xa vời vợi

Sự phù phép với thơ tôi được giải
Những con chữ xanh xao lại ngước mắt lên nhìn
Chúng khẩn cầu nhìn mắt đẹp của em
Rồi thì thầm lời yêu thương cùng nỗi buồn vạn thuở.

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé