Khi hồn ta đứng thẳng cương,
Lặng thinh, đối mặt, thiên đường vẽ lên,
Chắp đôi cánh lửa dài thêm
Điểm cong khép lại, — chớ nên lỗi lầm
Trần gian cho chúng ta làm
Sao cho mãn nguyện? Nghĩ. Tham đâu cần,
Khát khao mang cánh thiên thần
Bài ca hoàn hảo cầu vàng tung bay
Vào trong sâu thẳm hình hài
Đừng đem, yêu ái, — xa ngoài trần gian
Đàn ông tâm trạng giật ngang
Rồi hồn thuần khiết, cho tràn hương yêu
Một ngày trên bến nuông chiều,
Bên giờ lâm tử vẫn yêu thương tròn.