Trang trong tổng số 28 trang (279 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Nhĩ hà (Nguyễn Hành): Bản dịch của Đinh Tú Anh

Một gáo Côn Lôn, muôn dặm sóng,
Nhĩ Hà cũng chẳng kém Hoàng Hà.
Ngại chi bị đục mênh mông, trút,
Nên vẫn dòng trong bát ngát, chà.
Hướng bể đinh ninh, tuôn chẳng nghỉ,
Ôm thành quyến luyến, quyện rồi qua.
Đổi thay, cảm xúc xưa rày vậy,
Thường dựa tân đình cất tiếng ca.


16/03/2024
Ảnh đại diện

Cách ngạn thiền lâm (Ngô Phúc Lâm): Bản dịch của Đinh Tú Anh

Dòng sông nhìn xuống như khăn lụa,
Lèn đá do non hữu ngạn này.
Chùa vắng, bãi tần, chuông lạnh lạnh,
Rặng tre, thiền viện khói lay lay.
Trên đường xe, ngựa người đều khách,
Trong cõi đất, trời cổ tựa nay.
Đô hội, phồn hoa “chân cảnh” cả,
Sào Ông, tâm ý mấy ai hay?


15/3/2024
Ảnh đại diện

Cô thôn mao xá (Ngô Phúc Lâm): Bản dịch của Đinh Tú Anh

Phía tây đường có dòng kênh chảy,
Kè đá nhà ai đắp chốn nầy.
Tre bụi, cây lùm che lấp lối,
Bờ sông, nhà lá mịt mờ mây.
Liền đầm, bóng nước triền miên hỉ,
Thưa dậu, tiếng gà thông thống hây.
Hàng xóm nhà ai không phải hỏi,
Hương thôn xưa đó rượu thuần đây.


15/3/2024
Ảnh đại diện

Tây Hồ hoán ty (Khuyết danh Việt Nam): Bản dịch của Đinh Tú Anh

Kim Ngưu ngoài phía La thành ấy,
Gái đến giặt tơ, nước lặng, và.
Cuộn gấm mây bay, trùm phố thị,
Đập tơ chày vỗ, vọng chiều sa.
Khói bay, người nói huyên thuyên nhỉ,
Sen nở trăng lên lững thững chà.
Vừa giặt vừa thương vừa lại tiếc,
Lụa này may áo kẻ nào ha?


14/3/2024
Ảnh đại diện

Tản lĩnh vân gian (Khuyết danh Việt Nam): Bản dịch của Đinh Tú Anh

Đỉnh núi nơi nào phủ trắng mây,
Tây Kinh phía ấy nắng chiều vây.
Ba non cao tít như trời hết,
Năm trấn nối quanh một dải vầy.
Dực, Chấn nổi lên thành tú khí,
Thần, tiên hoá xuống đẹp kỳ hây.
Bao giờ vác kích lên đầu núi,
Vũ trụ nhìn ra bé tẹo hầy?


14/3/2024
Ảnh đại diện

Nhĩ thuỷ tình lưu (Khuyết danh Việt Nam): Bản dịch của Đinh Tú Anh

Vòng vèo Ngọc Nhĩ ôm thành Phượng,
Khói sóng lăn tăn nhúng nắng trời.
Khác hẳn Lô, Thao dòng nước lặng,
Giống như Viên, Đảo ánh chiều lơi.
Trên thuyền mái võng xinh xinh quá,
Dưới bến chèo oanh gấp gấp bơi.
Trời đất nâng niu từng giọt nước,
Rồi hoà suối chảy hướng trùng khơi.


14/3/2024
Ảnh đại diện

Mai Dịch tuý ông (Khuyết danh Việt Nam): Bản dịch của Đinh Tú Anh

Thành thị bon chen người khắp nẻo,
Suốt ngày say khướt chỉ mình ông.
Áo xanh chỉ đổi dăm xu rượu,
Tóc bạc còn theo mấy má hồng.
Thương cả những người thường đố kỵ,
Bị trêu lẩn thẩn dẫu nào ngông.
Có ai muốn hỏi đâu sinh kế,
Chỉ khóm cúc tàn, sót mấy bông.


14/3/2024
Ảnh đại diện

Liệt tân dã độ (Khuyết danh Việt Nam): Bản dịch của Đinh Tú Anh

Bến đò làng Sét nước băn khoăn,
Thuyền nhỏ trôi xuôi, ánh nắng hằn.
Mái nhẹ, chèo lâng thuyền lướt lướt,
Ca ngân, cỏ biếc sóng lăn lăn.
Thuyền thường cá rượu, càng say khướt,
Thu nhớ vĩ nhân, lại trở trăn.
Một khúc Thương Lang càng ảm đạm,
Cầu Rền ngoái lại, ráng chiều ngăn.


14/3/2024
Ảnh đại diện

Lâu cổ truyền canh (Khuyết danh Việt Nam): Bản dịch của Đinh Tú Anh

Tịch dương, núi tản khói đang lên,
Tiếng trống cầm canh thỉnh thoảng rền.
Sấm nổ, tiếng vang, luồng gió quấn,
Sương tan, trời rộng, ánh trăng viền.
Biên cương, cửa ải, hịch quân tới,
Thuyền khách, nhà chài, ánh sáng liên.
Ai biết nhà Chu lòng tể tướng,
Lại nghe tiếng trống điểm canh liền.


14/3/2024
Ảnh đại diện

La Thành trúc ổ (Khuyết danh Việt Nam): Bản dịch của Đinh Tú Anh

Non sông trống trận chẳng còn vương,
Thành nội, tre pheo cắm thẳng, dường.
Luỹ cũ gợi về Đô hộ vẫn,
Dấu xưa còn ngỡ Uý Đà đương.
Đất đây phân rõ nam hay bắc,
Nên cỏ cũng rành tuyết với sương.
Ai cũng: Uý Đà lo nước Việt,
Nên thường mượn gió dịu dàng thương.


14/3/2024

Trang trong tổng số 28 trang (279 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] ... ›Trang sau »Trang cuối




Tìm bài trả lời thơ:

Kết quả tìm được thoả mãn đồng thời tất cả các tiêu chí bạn chọn.
Bạn có thể tìm bằng Google với giao diện đơn giản hơn.

Tiêu đề bài trả lời:

Nội dung:

Thể loại:

Người gửi:

Tiêu đề bài thơ:

Tác giả bài thơ: