Đăng bởi tôn tiền tử vào 27/03/2015 10:09
Le soleil du matin doucement chauffe et dore
Les seigles et les blés tout humides encore,
Et l'azur a gardé sa fraîcheur de la nuit.
L'on sort sans autre but que de sortir ; on suit,
Le long de la rivière aux vagues herbes jaunes,
Un chemin de gazon que bordent de vieux aunes.
L'air est vif. Par moment un oiseau vole avec
Quelque fruit de la haie ou quelque paille au bec,
Et son reflet dans l'eau survit à son passage.
C'est tout.
Mais le songeur aime ce paysage
Dont la claire douceur a soudain caressé
Son rêve de bonheur adorable, et bercé
Le souvenir charmant de cette jeune fille,
Blanche apparition qui chante et qui scintille,
Dont rêve le poète et que l'homme chérit,
Evoquant en ses voeux dont peut-être on sourit
La Compagne qu'enfin il a trouvée, et l'âme
Que son âme depuis toujours pleure et réclame.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 27/03/2015 10:09
Mặt trời vàng rạng đông sưởi ấm
Lúa mạch lúa mì còn ẩm giọt sương,
Bầu trời còn lưu khí mát trong đêm.
Năm hết rồi vào vô định; ta men
Dọc sông nhỏ giữa cỏ vàng lơ đãng
Đường thảm cỏ viền bạch đàn già cỗi.
Khí trời trong, chim thi thoảng bay qua
Mỏ ngậm rơm hay trái mọng hàng rào,
Thả bóng mình trong nước lúc bay qua.
Cảnh chỉ thế... nhưng với người trầm mặc,
Vẻ đẹp ấy chợt dịu dàng ve vuốt
Giấc mơ xưa và hạnh phúc tuyệt vời.
Kỷ niệm ngọt ngào thục nữ đoan trang,
Đã hiện ra trong trắng toả ánh quang
Gọi mơ về cùng thi sĩ yêu nàng
Dù ước nguyện hẳn có điều ngớ ngẩn
Bạn tâm giao từ đó đã tìm sang,
Hồn chàng mãi cầu mong và than vãn.