Thơ thành viên » Nguyễn Ngọc Linh - Nguyễn Thiên Thành » Trang thơ cá nhân » Ánh trăng xóm nhỏ
Em là ánh sáng, chiếu sáng cuộc đời anh
Khi màn đêm bao trùm, ánh lửa em rực cháy,
Dù cuộc sống này đầy rẫy những khổ đau,
Em vẫn là ngôi sao, dẫn lối anh vượt qua.
Anh đã từng lang thang trong những nẻo đường u tối,
Tìm kiếm một tia sáng, nhưng chỉ thấy bóng tối dài dằng dặc.
Cho đến khi em xuất hiện, ánh sáng dịu dàng,
Từng bước chân em để lại, là những nụ cười ấm áp.
Tình yêu không phải là một điều dễ dàng,
Nó không phải là sự hoàn hảo không tỳ vết,
Mà là sự đồng điệu trong từng nhịp thở,
Là hiểu nhau trong những phút giây im lặng.
Em không đến với anh từ những giấc mơ đẹp đẽ,
Mà từ những vết thương đã thành hình,
Em dạy anh cách yêu thương không vội vã,
Và không bỏ cuộc khi đôi tay buông lơi.
Anh đã hiểu, em là sự bình yên trong cơn sóng dữ,
Là ngọn lửa soi đường trong đêm tối mịt mù,
Bằng tất cả những gì giản đơn nhưng đầy thiêng liêng,
Em là ánh sáng, là cuộc sống anh ước mơ.