Nhớ người nhớ cả vừng trăng,
Đêm đêm giời cứ xây bằng nước mưa.
Đầu bù, quán trọ, làm thơ,
Chàng Phan thuở trước, bây giờ chàng Phan.
Nghĩ làm gì mãi nhân gian!
Miột đêm mái tóc quá quan thay màu.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]