Thơ » Mỹ » Charles Simic » Thế giới không kết thúc (2017) » Phần 1
Đăng bởi hongha83 vào 22/05/2025 07:15
She’s pressing me gently with a hot steam iron, or she slips her hand inside me as if I was a sock that needed mending. The thread she uses is like the trickle of my blood, but the needle’s sharpness is all her own.
“You will ruin your eyes, Henrietta, in such bad light,” her mother warns. And she’s right! Never since the beginning of the world has there been so little light. Our winter afternoons have been known at times to last a hundred years.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 22/05/2025 07:15
Nàng ép tôi bằng chiếc bàn là hơi nước nóng hoặc nàng lùa tay vào bên trong tôi cứ như tôi là một chiếc tất cần vá lại. Sợi chỉ nàng dùng như tia máu của tôi nhưng sự sắc nhọn chiếc kim là của nàng tất cả.
“Đèn đóm thế này cô sẽ hỏng mắt đấy, Henrietta ạ” - Mẹ nàng nói. Và bà đã đúng. Kể từ khi có trái đất, ánh sáng chưa bao giờ lại yếu ớt như vậy. Những buổi chiều mùa đông của chúng tôi đôi khi kéo dài đến cả trăm năm.