Mẹ hiền sợi chỉ trong tay
Con chơi xa, áo mẹ may trên mình
Lúc đi, tay mẹ khâu nhanh
Lo cho con, ngại chậm chân ngày về
Ai bảo rằng: “Tấc cỏ quê
Báo đền ánh sáng tràn trề ba xuân”.