Chưa có đánh giá nào
Đăng ngày 29/10/2014 07:27, số lượt xem: 334

Sự thật vốn như bàn tay
Lật đi lật lại tỏ bày trắng đen
Trời đất từ thuở nhá nhem
Phân chia rất rõ ngày đêm luân hồi
Khác gì nhau cũng con người
Có thanh có đục trên đời vậy thôi
Làm sao hiểu được khóc cười
Làm sao hiểu được lòng người nông sâu
Thời gian có lấy được đâu
Tuổi xuân làm phí trả nhau giữa đời
Đến khi tóc bạc da mồi
Gia đình bè bạn tiền lời đấy thôi
Đêm nằm đắp lấy đơn côi
Chạnh lòng chi nữa mặn môi được gì
Ngày xưa gieo những nhân gì
Bây giờ đắng ngọt cũng đi nhận về
Ngày xưa tỉnh tỉnh mê mê
Bây giờ vất vưởng ê chề ruột gan
Ngày xưa những chuyện đã làm
Đúng sai Địa Ngục, Niết Bàn điểm danh
Trắng tay từ lúc thác sanh*
Chết đi thì cũng xương mành với da
Tiền vàng dẫu có đầy nhà
Không bằng Phước Đức nở hoa trên đời
Khác nhau là cái mỉm cười
Một bề gượng gạo nhưng môi tím bầm
Một bề dẫu có âm thầm
Nhưng mà vang mãi chuông ngân Niết Bàn

sanh: được sinh ra