Trang trong tổng số 95 trang (941 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [91] [92] [93] [94] [95] ›Trang sau »Trang cuối

Ảnh đại diện

Phạm Bá Chiểu

16871
BÃO NGOÀI TRỜI KHÔNG THỔI NỔI VÀO ANH
Phạm Bá Chiểu

Bão ngoài trời không thổi nổi vào anh
Vì trong ngực đã bão em cuồng quét
Từng ánh mắt là bầu trời giáng sét
Từng nụ cười sấm dậy giữa trong xanh

Bão ngoài trời không thổi nổi vào anh
Vì anh đã… không còn anh để thổi
Chỉ còn em – mắt môi thành bão nổi
Xô đời ta dạt bãi mộng phương lành

Bão ngoài trời không thổi nổi vào anh
Bão em đến một lần rồi ở lại
Em nữ thần mang bão tình vĩ đại
Bão ngoài trời sao sánh bão trong tim?


16872
ĐỪNG RƠI LỆ VỚI NGƯỜI KHÔNG XỨNG ĐÁNG
Phạm Bá Chiểu

Đừng rơi lệ với người không xứng đáng
Giọt lệ em, kim cương của tim mình
Lẽ nào để mất đi không hối tiếc
Viên kim cương trên vương miện tim tình?

Đừng rơi lệ với người không xứng đáng
Khi tình yêu chỉ phía một con đường
Hãy nở mình thành hoa hướng dương đẹp
Qua đêm tàn ắt hẳn mọc vầng dương

Đừng rơi lệ với người không xứng đáng
Giọt lệ em – bản giao hưởng tâm tình
Người không hiểu từng cung buồn réo rắt
Cớ sao em hát khúc nhói tim mình?

Đừng rơi lệ với người không xứng đáng
Lệ làm chi cho đất đá vô tri?
Em hãy khóc vì người yêu xứng đáng
Lau lệ tình bằng cả trái tim si!


16873
PHONG THUỶ GIẢM CÂN
Phạm Bá Chiểu

Chồng học phong thuỷ miệt mài
Vợ rằng: Em hỏi điều này được chăng?
Rằng em đang thích giảm cân
Phong thuỷ bố trí phải cần ra sao?

Chồng trầm ngâm nghĩ hồi lâu:
– Bán ngay tủ lạnh, tiền giao anh cầm!
Bếp thì khoá, uống gió ngàn
Ngắm anh mỗi bữa, sẽ thành... eo thon


16874
CHỈ MỘT TIA LỬA NHỎ
Phạm Bá Chiểu

Chỉ một tia lửa nhỏ
Làm nên đám cháy rừng
Chỉ một ánh mắt nguýt
Lửa tình ai cháy bùng

Chỉ làn tóc em xoã
Gió anh không dám bay
Sợ va vào mê lối
Rối cả một kiếp say

Chỉ một lần chạm mắt
Tim ai hoá thành bom
Phát nổ thành lối mở
Cho núi lửa trào tuôn

Chỉ một tia lửa nhỏ
Mà thiêu rụi thiên thu
Nhưng anh nguyện làm củi
Cháy trọn kiếp trong... tù


16875
SỰ TRẢ THÙ CỦA BÔNG HOA
Phạm Bá Chiểu

Hoa bị dẫm, trả thù bằng toả hương
Gạt oán hận, chẳng một lời than thở
Như tim em dẫu đã từng tan vỡ
Vẫn yêu người bằng nguyên vẹn yêu thương

Hoa bị dẫm, trả thù bằng toả hương
Giữa bão dông vẫn toả mình rực rỡ
Em như thế, khi đời anh xô đổ
Chẳng trách đâu, chỉ dâng hiến vô thường

Hoa bị dẫm, trả thù bằng toả hương
Như nỗi đau hoá ngọt ngào lặng lẽ
Em chẳng trách, dù tim tình rớm lệ
Áp lực tình cho em hoá kim cương

Hoa bị dẫm, trả thù bằng toả hương
Bởi tha thứ là hương thơm cao cả
Tình em đó – ngát hồn anh vạn ngả
Hận yêu thương – trả thù... bằng yêu thương.


16876
CÂY BỊ BẺ TRẢ THÙ BẰNG LỘC NON
Phạm Bá Chiểu

Cây bị bẻ, trả thù bằng lộc non
Không bật khóc, chẳng oằn mình than thở
Chỉ lặng lẽ dâng xanh lên bỡ ngỡ
Cho người bẻ… ngẩn ngơ trước màu xuân

Cây bị bẻ, trả thù bằng lộc non
Bằng mầm sống thay lời không cần nói
Gió bạo liệt cũng chùng tay hối lỗi
Thấy nhành con xanh đến ngẩn ngơ hồn

Cây bị bẻ, trả thù bằng lộc non
Giống như em sau tình yêu tan vỡ
Chẳng gục ngã, mà lại càng thắm nở
Càng đẹp hơn, lặng lẽ dịu dàng hơn

Cây bị bẻ, trả thù bằng lộc non
Bằng kiêu hãnh của hồi sinh không nói
Bằng ánh sáng xuyên qua miền tăm tối
Bằng ươm mầm từ chính chỗ đau thương

Cây bị bẻ, trả thù bằng lộc non
Dạy cho kẻ từng gieo điều tàn nhẫn
Rằng sức mạnh không nằm trong thù hận
Mà trong… xanh – bất khuất đến dịu dàng


16877
TÌNH BỊ PHỤ, TRẢ THÙ BẰNG THÀNH ĐẠT
Phạm Bá Chiểu

Tình bị phụ, trả thù bằng thành đạt
Không níu kéo, không cầu nguyện ơn người
Không dằn vặt giữa thiên đường đã khép
Chỉ bật lên như ánh sáng mặt trời

Tình bị phụ, trả thù bằng thành đạt
Bằng chính em – bản lĩnh giữa tơi bời
Bằng khối óc chắt chiu từ nước mắt
Bằng đôi chân vượt dốc ngược cuộc đời

Tình bị phụ, trả thù bằng thành đạt
Không kể ai những nỗi khổ tâm hồn
Mà lặng lẽ hoá nụ cười rạng rỡ
Khiến người xưa thấy vẫn đẹp hoàng hôn

Tình bị phụ, trả thù bằng thành đạt
Cho người đi, niềm ân hận mãi tuôn
Khi quay lưng, từng vứt đi viên ngọc
Giờ ngẩn ngơ… chỉ nhặt lại vết buồn

16878
HÃY CHÍNH MÌNH
Phạm Bá Chiểu

Sống theo mong muốn của người
Là ta đang lãng phí đời của ta


16879
NGHỀ GIÀU?
Phạm Bá Chiểu

Người hỏi nghề tớ đang làm?
Rằng: cầm dăm tỉ tung hoành khắp nơi
Săn lùng đối tác gọi mời
Ấy nghề vé số xây đời ấm no


16880
TÌNH TÔI
Phạm Bá Chiểu

Người ta yêu để thành đôi
Còn tôi yêu để một đời... thành tro
Em xinh thế như không là sự thật
Cho anh tin Hà Nội chính thiên đường
15.00
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phạm Bá Chiểu

16881
THẬP DIỆN ĐỀ PHÒNG
Phạm Bá Chiểu

Đề phòng bò húc trước mình
Đề phòng ngựa đá thình lình phía sau
Đề phòng kẻ hiểm phía nào?
Đã là kẻ hiểm phía nao cũng phòng!

16882
THIỀN?
Phạm Bá Chiểu

Thiền không dạy trốn cuộc đời
Dạy ta giữa bão vẫn ngồi bình yên


16883
THIỀN VUI
Phạm Bá Chiểu

Thở ra quên hết mọi điều
Thở vào tưởng tượng ví nhiều tiền thêm


16884
KHÁC BIỆT
Phạm Bá Chiểu

Cắn người chỉ chó lạ thôi
Người hại người lại là người rất quen


16885
XÚC XÍCH VÀ CON HEO
Phạm Bá Chiểu

Cần thanh xúc xích tẻo teo
Có cần mua cả con heo to đùng?


16886
THỜI GIAN VIẾT SAI TOA
Phạm Bá Chiểu
(Tặng sinh nhật bạn đồng nghiệp y tuổi 71)

71 tuổi đọc ngược đi: 17
Vì nụ cười vẫn rạng rỡ năm nao
Thời gian lỡ viết sai toa điều trị,
Để bạn tôi chẳng lão hoá chút nào!


16887
KHỔ VÌ MIỆNG, LIỆT VÌ RĂNG
Phạm Bá Chiểu

Bệnh bắt nguồn giữa hàm răng
Vì mê đồ nướng… lăng xăng vào mồm
Thịt heo cháy cạnh thơm thơm
Cắn xong… đau dạ dày ôm bụng quằn!

Bệnh bắt nguồn giữa hàm răng
Ngon là chén tới… mặc rằng đúng sai
Nầm xào, sên nướng, cầy quay
Ngốn xong bác sĩ…bó tay cả làng!

Bệnh bắt nguồn giữa hàm răng
Nghe lời quảng cáo là phăng ào ào:
Bổ ngon bậc nhất đỉnh cao
Ăn vào mới thấy muốn vào... nghĩa trang

Bệnh bắt nguồn giữa hàm răng
Thấy gì cũng gắp, tung tăng mắt ngời
Hôm qua nhậu bốn thùng rồi
Sáng nay bác sĩ rạch chơi ba đường…

Bệnh bắt nguồn giữa hàm răng
Làm trai phải uống cho bằng người ta
Rượu, bia, nước ngọt có gaz
Miệng la: sung sướng, gan la: hung tàn

Bệnh bắt nguồn giữa hàm răng
Mới đau sơ bụng, đã quăng… thang thần
Uống vô chẳng hết nửa phần
Chỉ thêm… tiêu chảy, thánh thần cầu van!

Bệnh bắt nguồn giữa hàm răng
Ăn no gục xuống muôn phần xỉn say
Hỏi: “Anh thấy khoẻ chưa đây?”
“Tôi nhìn Thần Chết như ngay đầu giường!”


16888
TỪ PHÒNG ĂN ĐẾN PHÒNG LĂN
Phạm Bá Chiểu

Em như tô phở sáng mai
Thiếu em anh thấy lạnh hoài trong tim
Anh như trà sữa hữu tình
Thiếu anh, em thấy tim mình sưng đau

Anh như bánh tráng cuốn rau
Gặp em là cuốn hết vào tim mơ
Anh như đĩa ốc xào dưa
Em như gái chửa thèm chua vẫn liều

Tình yêu là bát bún riêu
Bao nhiêu sợi bún bấy nhiêu sợi tình
Tình yêu là bát tiết canh
Ăn vào ngon quá hoá thành... bệnh nhân

Tình yêu như lá rau xanh
Phun nhiều thuốc kích, ăn... thành... than tro
Tình yêu gỏi cá thơm tho
Ngon thì ngon thật, dễ nôn vào tường

Tình yêu - dê chấm nước tương
Ăn rồi hai đứa chiếu giường bão dông
Tình yêu - ngẩu pín nấu đông
Ăn rồi hai đứa đặt phòng... khám thai


16889
ĐƯỜNG CONG
Phạm Bá Chiểu

Lưng em uốn nhẹ đường cong
Thơ anh ngã lộn một vòng thời gian


16890
NÉT MÀY
Phạm Bá Chiểu

Chỉ cong một nét mày kiêu
Mà cong cả quỷ đạo chiều tim anh
Em xinh thế như không là sự thật
Cho anh tin Hà Nội chính thiên đường
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phạm Bá Chiểu

16891
HÃY SỐNG NHƯ CHIM
Phạm Bá Chiểu

Sống như chim thức sớm mai
Không kiếm mồi chỉ hót bài tình ca


16892
CỜ KHỞI NGHĨA
Phạm Bá Chiểu

Buồn thay khi túi lắm tiền
Phất cờ khởi nghĩa chẳng lên nổi cờ


16893
KHIẾP SỢ
Phạm Bá Chiểu

Khiếp khi vợ gọi trả bài
Thằng cu lay mãi vẫn say giấc nồng


16894
CƯỚI VỢ LÀ GÌ?
Phạm Bá Chiểu

Cưới nàng cứ hiểu nôm na:
Vào hang bắt cọp về nhà mà nuôi!


16895
VÌ LÒNG NHÂN ÁI, QUYẾT KHÔNG BỎ VỢ
Phạm Bá Chiểu

Tôi thà cùng hổ chung giường
Quyết không thả hổ về rừng hại dân


16896
SỢ VỢ?
Phạm Bá Chiểu

Sợ vợ không phải là ngu
Sợ vợ mới đúng chân tu tại nhà


16897
KHÔNG VÌ MỘT CÚ NGÃ
Phạm Bá Chiểu

Đừng nhìn cú ngã mà khinh
Hãy nhìn suốt cả hành trình họ đi


16898
NGHE HAY KHÔNG DO TA
Phạm Bá Chiểu

Tai của ta, miệng của người
Nói thời miệng họ, nghe thời tai ta


16899
HỌC HOÀI
Phạm Bá Chiểu

Khó vô cùng, vẫn học hoài:
Trước lời cay nghiệt vẫn cười an nhiên!


16900
CHIẾN TRANH
Phạm Bá Chiểu

Giới cầm quyền gây chiến tranh
Bởi vì biết có dân lành chết thay
Em xinh thế như không là sự thật
Cho anh tin Hà Nội chính thiên đường
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phạm Bá Chiểu

16901
NHÀ EM BÁN RƯỢU?
Phạm Bá Chiểu

Nhà em phải bán rượu không
Nhìn em đôi phút mà lòng đã say?


16902
MẮT VÀ TIM
Phạm Bá Chiểu

Mắt ta chỉ chạm ánh nhìn
Bởi bao rung động vào tim hết rồi


16903
BÁC SĨ DỞM
Phạm Bá Chiểu

Anh là bác sĩ dởm à
Gây mê rồi bỏ người ta trốn rồi


16904
NÓI ĐƯỢC KHÔNG LÀM ĐƯỢC
Phạm Bá Chiểu

“Thích được, bỏ được dễ dàng!”
Nói thì nói được, nhưng làm? Vô phương!


16905
EM SINH THÁNG HAI?
Phạm Bá Chiểu

Em sinh vào tháng hai chăng
Vì em như lễ tình nhân ngọt ngào?


16906
NGHỊCH LÝ
Phạm Bá Chiểu

Đào hoa: trốn vẫn tình tìm
Chân thành: theo đuổi vẫn mình... cô đơn


16907
NÓI VÀ LÀM
Phạm Bá Chiểu

Tớ rằng: yêu cậu, đúng rồi
Nhưng đâu nói: chỉ một người, tớ yêu?


16908
MONG TAI NẠN GIAO THÔNG?
Phạm Bá Chiểu

Chỉ mong tai nạn giao thông
Đi đường té chúi vào lòng người... mơ


16909
PHIẾU BÉ HƯ
Phạm Bá Chiểu

Tim đành nhận phiếu “Bé hư”
Vì đêm nào cũng tương tư bóng nàng


16910
BẮT TỘI PHẠM
Phạm Bá Chiểu

Bắt anh phạm tội trộm tim
Giam sâu vào giữa cuộc tình trăm năm


16911
THẤT BẠI?
Phạm Bá Chiểu

Ngã không phải thất bại! Mà
Ngã không đứng dậy mới là chính danh


16912
ANH PHẢI VỀ EM
Phạm Bá Chiểu

Dòng anh ngàn dặm sơn khê
Đi đâu mà thể quên về biển em?


16913
VÒNG KHOÁ
Phạm Bá Chiểu

Dù anh có hoá bão dông
Cũng không bay nổi qua vòng tay em


16914
CƯỚI RỒI MỚI BIẾT
Phạm Bá Chiểu

Yêu: mong dông bão cùng qua
Cưới rồi mới biết nàng là bão dông


16915
ĐỜI CON GÁI
Phạm Bá Chiểu

Nhìn hoa sớm nở, tối tàn
Đừng mong rực, hãy mong an cuộc đời


16916
THẤY GÁI “NGHÈO”
Phạm Bá Chiểu

Trai nhìn thấy gái “nghèo” ngon
Cứ như quạ thấy gà con tách đàn


16917
TÙ HÔN NHÂN
Phạm Bá Chiểu

Hình như kiếp trước vụng tu
Kiếp này hai đứa bỏ tù lẫn nhau


16918
TIỀN VÀ SỨC KHOẺ
Phạm Bá Chiểu

Đến phòng cấp cứu: hiểu sâu
Để ta khoẻ mạnh, tiền đâu nghĩa gì?


16919
KIÊN TRÌ
Phạm Bá Chiểu

Sóng mài đổ núi không sức mạnh mà bởi kiên trì
Giọt mật ong từ ngàn hoa gom lại
Cá vượt thác hoá rồng trong huyền thoại
Hạt nảy mầm bật cả đá một khi

Sóng mài đổ núi không sức mạnh mà bởi kiên trì
Rùa chậm chạp, kiên trì mà thắng thỏ
Gọt kiên nhẫn, nước đục xuyên đá cổ
Hành trình dài bởi kiên nhẫn bước đi

Sóng mài đổ núi không sức mạnh mà bởi kiên trì
Chim mẹ ấp trăm ngày trong im lặng
Để tiếng hót đầu tiên vang rừng thẳm
Hoá đại bàng bay vạn nẻo sơn khê

Sóng mài đổ núi không sức mạnh mà bởi kiên trì
Tằm nhả tơ không mong ngày rực rỡ
Nhưng từng sợi giăng mộng vàng muôn thuở
Dệt gấm hoa cho màu sắc diệu vi

Sóng mài đổ núi không sức mạnh mà bởi kiên trì
Người nghệ sĩ mài ngón đàn nứt máu
Chỉ mong một bản tình ca vọng thấu
Tận tim tình cho mỗi một người nghe

Sóng mài đổ núi không sức mạnh mà bởi kiên trì
Tượng nữ thần bởi ngàn nhát đục đá
Ngọc trai kết kiên trì từ vật lạ
Cát vào tim, hoá sáng ánh diệu kỳ

Sóng mài đổ núi không sức mạnh mà bởi kiên trì
Từng hạt cát âm thầm theo gió bụi
Đắp sa mạc vút mênh mông vời vợi
Kiên trì đi, thành công lớn ắt về

Sóng mài đổ núi không sức mạnh mà bởi kiên trì
Người thợ mỏ đào sâu lòng đất tối
Tìm kim cương giữa muôn ngàn đá cuội
Chắt tinh hoa từ trăm triệu năm đi

Sóng mài đổ núi không sức mạnh mà bởi kiên trì
San hô kết từng giọt vôi biển cả
Tạo thành rạn che chở bao loài cá
Dâng lên đời những kiệt tác huyền vi

Sóng mài đổ núi không sức mạnh mà bởi kiên trì
Người leo núi thánh thót mồ hôi đổ
Bước chồng bước - nghìn trùng cao thách đố
Chạm đỉnh ngàn: mây ở dưới chân quỳ

Sóng mài đổ núi không sức mạnh mà bởi kiên trì
Giọt thương nhớ rơi đều trong lặng lẽ
Thành đại dương níu chân người đã ghé
Bằng thuỷ triều mang tên: “đợi anh về…”

Sóng mài đổ núi không sức mạnh mà bởi kiên trì
Định mệnh rẽ nhường chân dám bước thẳng
Thành công lớn không dành cho chớp nhoáng
Thế giới này… ngả mũ trước kiên trì!






16920
KHÔNG ỒN ÀO, NGƯỜI VĨ ĐẠI BƯỚC THẦM
Phạm Bá Chiểu

Không ồn ào, người vĩ đại bước thầm
Như người thầy - ngọn nến soi đêm tối
Dẫu chính mình cuộc đời ngắn đi mãi
Cứ cháy tim thành ánh sáng hiến dâng

Không ồn ào, người vĩ đại bước thầm
Như dòng sông giữa bao la dài rộng
Mang phù sa bồi đắp bao sự sống
Không cần danh, chỉ mong được trào dâng

Không ồn ào, người vĩ đại bước thầm
Như cha lặng gánh đời lên vai rộng
Câu nói ít nhưng từng điều thấm đẫm
Dạy đàn con bằng cả sự lặng câm

Không ồn ào, người vĩ đại bước thầm
Nghệ sĩ luyện ngón đàn trong im lặng
Chẳng ai biết những đêm dài đau đắng
Chỉ nghe rung – khi khúc nhạc cuộn tràn

Không ồn ào, người vĩ đại bước thầm
Như san hô gom giọt vôi biển cả
Xây đẹp rạn mà không cần ồn ã
Hiến dâng đời một kiệt tác trần gian

Không ồn ào, người vĩ đại bước thầm
Như sương sớm tan đi khi nắng toả
Vẫn kịp tưới cho đoá hoa bừng nở
Tặng sự sống bằng cái chết lặng câm

Không ồn ào, người vĩ đại bước thầm
Như chiếc rễ cắm sâu lòng đất mẹ
Chẳng khoe mình giữa ngàn cây ngạo nghễ
Chỉ âm thầm giữ rừng mãi tươi xanh

Không ồn ào, người vĩ đại bước thầm
Như người mẹ gánh bao mùa dông tố
Chắt chiu yêu trong từng thìa cơm nhỏ
Nuôi con khôn âm thầm vượt gian truân

Không ồn ào, người vĩ đại bước thầm
Như hải đăng canh biển trong đêm tối
Không tiếng nói, chỉ ánh đèn dẫn lối
Bao con thuyền về bến cảng bình an

Không ồn ào, người vĩ đại bước thầm
Như cuốn sách nằm im trên giá cũ
Không than van bụi trần gian bao phủ
Vẫn âm thầm trao tri thức muôn năm

Không ồn ào, người vĩ đại bước thầm
Như ánh sao bay lặng thầm vũ trụ
Chẳng rực rỡ nhưng dẫn đường vạn thuở
Dệt trời đêm bằng ánh sáng yêu thương
Em xinh thế như không là sự thật
Cho anh tin Hà Nội chính thiên đường
15.00
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phạm Bá Chiểu

16921
TÌNH - HAI TÂM HỒN NGỤ TRONG MỘT CƠ THỂ
Phạm Bá Chiểu

Tình - hai tâm hồn ngụ trong một cơ thể
Có thể nào chia trời biếc làm đôi?
Mặt trăng lặn rồi mặt trời lại mọc
Có bao giờ tách ra khỏi bầu trời?

Tình - hai tâm hồn ngụ trong một cơ thể
Thể nào chia cầu vồng đẹp làm đôi
Màu sắc đẹp khi bên màu sắc khác
Như đôi mình chỉ thể sống cùng nơi

Tình – hai tâm hồn ngụ trong một cơ thể
Có thể nào tách nắng khỏi bình minh?
Ánh sáng ấy sinh ra cùng khoảnh khắc
Như tim mình cùng nhịp đập chung sinh

Tình – hai tâm hồn ngụ trong một cơ thể
Như biển khơi không thể tách làm đôi
Mỗi con sóng là một phần của biển
Tựa đời ta không thể thiếu nhau rồi

Tình – hai tâm hồn ngụ trong một cơ thể
Như dòng sông chẳng thể thiếu đôi bờ
Bên này mất, bên kia thành vô nghĩa
Chỉ đầy nhau khi tình chảy thành thơ

Tình – hai tâm hồn ngụ trong một cơ thể
Như mật ong chẳng thể thiếu bông hoa
Ngọt đến mấy cũng cần nơi trú ngụ
Như cuộc đời là tổ ấm đôi ta

Tình – hai tâm hồn ngụ trong một cơ thể
Như giấc mơ chẳng thể thiếu đêm sâu
Ngày tỉnh giấc, mộng kia còn vương lại
Như chúng mình – tỉnh ngủ vẫn mơ nhau

Tình – hai tâm hồn ngụ trong một cơ thể
Như bản nhạc không thể thiếu nốt trầm
Cao vút mãi, không thể nào vẹn nghĩa
Thiếu vắng em, đời anh hoá lặng câm

Tình – hai tâm hồn ngụ trong một cơ thể
Như lửa bừng không thể thiếu oxy
Bùng núi lửa khi tình ta vun đắp
Sưởi ấm lòng qua vạn nẻo gian nguy

Tình – hai tâm hồn ngụ trong một cơ thể
Như đại dương không thể thiếu triều lên
Sóng xô mãi vì nhớ bờ da diết
Tựa tình ta càng năm tháng càng bền

Tình – hai tâm hồn ngụ trong một cơ thể
Như ngân hà chẳng thể thiếu ánh sao
Muôn tinh tú kết nên điều vĩnh cửu
Tựa tình mình – rực sáng giữa trời cao

Tình – hai tâm hồn ngụ trong một cơ thể
Như không gian không thể thiếu thời gian
Gắn liền nhau tạo nên dòng chảy sống
Đôi mình yêu, kiến tạo một thiên đàng.


16922
EM KHÔNG NẮNG MÀ TIM ANH CỨ CHÁY
Phạm Bá Chiểu

Em không nắng mà tim anh cứ cháy
Như lửa bừng rực rỡ giữa mùa đông
Chẳng gió bấc thể làm nguôi sức nóng
Từ mắt em, anh bão lửa cuồng phong

Em không gió mà hồn anh cứ nổi
Tựa cánh diều bay ngược cả trời xanh
Chỉ ánh nhìn, rất vô tình em thả
Lại nâng anh lên khỏi mặt đất lành

Em không sóng mà tim anh cứ vỗ
Như đại dương mãi thao thức sóng ngầm
Dẫu không chạm, tình vẫn đầy ngực thở
Lặng mà sâu, dưới đáy biển bao tầng

Em không mộng mà anh như kẻ mộng
Cứ ngẩn ngơ đi giữa thật và mơ
Biết yêu em là một điều nguy hiểm
Vẫn vô tư làm kẻ ngốc dại khờ

Em không mật mà lời em cứ ngọt
Nghe một lần mà ngỡ đã từng quen
Mỗi tiếng nói như thì thầm chiếc bẫy
Anh mỉm cười... và tự nguyện sa chân

Em không hương mà lòng anh cứ ngát
Tựa vườn xuân ngập sắc thắm diệu kỳ
Áo em lướt quấn hồn anh lạc bước
Đắm say hoài trong cõi mộng tình si

Em không nhạc mà tai anh cứ vọng
Như khúc ca bất tận giữa không gian
Dù xa cách, lời tình em vẫn vọng
Du dương lòng, tan chảy mọi lo toan

Em không sương mà tình anh ướt đẫm
Như giọt mưa tưới mát những hoang sơ
Từng ánh mắt là bao điều muốn ngỏ
Thấm vào tim, gieo mầm hạt tình thơ

Em không hoạ mà hồn anh say đắm
Tựa bức tranh huyền ảo giữa đời thường
Nét môi xinh, ánh mắt em sâu thẳm
Vẽ cho anh cả một cảnh thiên đường.

Em không thực mà hoá thành tất cả
Là mây bay, là ánh sáng, là hương...
Dẫu không chạm... anh vẫn mang em mãi
Giữa tim mình - miền vĩnh cửu yêu thương.

Và nếu có một ngày kia tận thế
Thì em ơi, ta hoá khúc tình ca!
Dẫu hư vô cuốn trôi hình, bóng, mộng
Tình đôi ta vẫn ngân giữa ngân hà!


16923
ANH ÔM EM MÙA ĐÔNG KHÔNG DÁM RÉT
Phạm Bá Chiểu

Anh ôm em mùa đông không dám rét
Lửa trong tim khiến giá buốt chùn chân
Cây khô cỗi bỗng đơm chồi nảy lộc
Tuyết muốn rơi... cũng hoá giọt tình ngân

Anh hôn em mùa đông thành mùa hạ
Nụ hôn nồng chín đỏ cả trời đêm
Trăng ghen tị nép mình vào mây trốn
Để môi hồng rực ánh giữa trời tim

Anh bế em, thời gian quên đếm bước
Kim đồng hồ cũng ngật ngưỡng cơn say
Mây chuếnh choáng bay ngược chiều gió thổi
Trái đất này như lạc cả vòng quay

Ta bên nhau bão cuống cuồng dừng nổi
Thấy tình ta, sấm sét phải nép mình
Mưa cũng sợ làm rối nhoà ánh mắt
Đành ngẩn ngơ tan giữa phút yên bình

Anh ngắm em, đại dương ngưng triều dậy
Sóng rã mình nhường ánh mắt em chao
Ngàn sao sáng cũng lu mờ nhan sắc
Chỉ mình em rạng rỡ giữa chiêm bao.

Tình chúng ta – liệu có là thánh lửa?
Đốt đông sang và cháy cả hoàng hôn
Sưởi nhân loại bằng nụ hôn xoè ánh
Cháy bừng trời thiêu rụi mọi cô đơn?

Và nếu có kiếp sau đầy bí ẩn
Anh nguyện làm… mùa đông rét nhất trời
Chỉ để biết, thêm một lần run rẩy
Khi em ôm – đông hoá lửa đầy vơi!

Và nếu có kiếp sau đầy huyền diệu
Ta xin làm… hơi thở của đời nhau
Để mỗi phút, mỗi giây ta gắn kết
Tình đắm say, vĩnh cửu chẳng phai màu!

Và nếu có một ngày kia tận thế
Thì em ơi, ta hoá khúc tình ca!
Dẫu hư vô cuốn trôi hình, bóng, mộng
Tình đôi ta vẫn ngân giữa ngân hà!


16924
SÁT TRÙNG
Phạm Bá Chiểu

Sát trùng da? Hãy dùng cồn!
Sát trùng toàn bộ tâm hồn? Dùng bia!


16925
THƯƠNG VỢ
Phạm Bá Chiểu

Anh thương mình vợ cực thân
Hay thêm vợ nữa đỡ đần cho em?


16926
KHÁC BIỆT
Phạm Bá Chiểu

Chàng im lặng để nghĩ suy
Còn nàng im lặng chỉ khi mỏi mồm


16927
EM HỎI NGÀY ĐẶC BIỆT
Phạm Bá Chiểu

Ngày nào đặc biệt với anh?
Thảy đều đặc biệt khi mình bên nhau


16928
ĐÁNH VẦN VƠ NẶNG VỢ
Phạm Bá Chiểu

VỢ là VƠ NẶNG đó mà
Vơ tiền, vơ của, vơ nhà, vơ tim...


16929
CÒN LẠI TIỀN LO
Phạm Bá Chiểu

Việc ta? Chăm chỉ kiếm tiền!
Còn bao nhiêu việc ưu phiền? Tiền lo!


16930
LẤY VỢ LÀ HỌC LÒNG KIÊN NHÃN
Phạm Bá Chiểu

Lòng kiên nhẫn? học chi ai
Chỉ cần lấy vợ thành tài ngay luôn
Em xinh thế như không là sự thật
Cho anh tin Hà Nội chính thiên đường
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phạm Bá Chiểu

16931
VỢ CHỒNG HOÀ HỢP?
Phạm Bá Chiểu

Vợ chồng hoà hợp? Thiên đường!
(Chỉ thương bốn cái chân giường bão dông)


16932
GIÀ KHÔNG ĐỀU
Phạm Bá Chiểu

Già thì già tóc già râu
Cần tăng dân số nào đâu chịu già


16933
HÃY CỨ YÊU ĐỜI
Phạm Bá Chiểu

Cả khi đời có chán tôi
Tôi đây vẫn cứ yêu đời thiết tha


16934
TRONG NHÀ
Phạm Bá Chiểu

Tôi đành phải chọn số hai
Bởi vì số một vợ tôi chiếm rồi


16935
CHỈ LO NHẴN VÍ
Phạm Bá Chiểu

Buồn, vui, sướng, khổ chẳng lo
Chỉ lo một nỗi ví to nhẵn tiền


16936
NHÌN ĐÀN CHIM DI
Phạm Bá Chiểu

Tim anh cũng cánh chim di
Về miền ấm áp trị vì bởi em


16937
CÂU ĐỐ
Phạm Bá Chiểu

Đứa mù cõng đứa què chân
Đố sao nó biết rất gần gái xinh?


16938
HẠNH PHÚC LÀ GÌ?
Phạm Bá Chiểu

Hạnh phúc? Yêu lắm gái xinh!
Miễn sao chúng cứ tưởng mình thuỷ chung


16939
MẮT EM NGUÝT, CƠN BÃO NGHIÊNG CHIỀU GIÓ
Phạm Bá Chiểu

Mắt em nguýt, cơn bão nghiêng chiều gió
Sét giật mình, bắn lệch cả phương chiều
Tim anh sấm rung cuồng lên lồng ngực
Mây đảo chiều vì một ánh lườm yêu

Mắt em nguýt, cơn bão nghiêng chiều gió
Sóng ngủ quên bật dậy hoá sóng thần
Mắt em nguýt, sao băng rơi cả cụm
Cơn nguýt hờ mà cuốn mất tim anh

Mắt em nguýt, cơn bão nghiêng chiều gió
Gió lệch pha, mưa đổ ngược lên trời
Vật lý khóc từ trong phòng thí nghiệm
Định luật nay… chẳng lý giải được người

Mắt em nguýt, cơn bão nghiêng chiều gió
Nhưng em ơi, sau bão tố là mơ
Em đâu ghét, chỉ hờn cho có lệ
Để tim tình anh nổ... những vần thơ

Mắt em nguýt, cơn bão nghiêng chiều gió
Lý trí anh rụng như lá mùa thu
Trái tim ngập triều dâng chưa kịp đắp
Mà tình em hoá lũ cuốn tâm tư

Mắt em nguýt, cơn bão nghiêng chiều gió
Cầu vồng cong uốn thẳng trước mắt kiêu
Chim chao cánh lạc đường về tổ ấm
Có phải em - thiên tai tạo tình yêu?


16940
VUI ĐỌC BẼN LẼN HÀN MẠC TỬ
Phạm Bá Chiểu

Chú Cuội về gốc cây đa
Thấy trăng tắm loã, thành ra... cưới Hằng
Em xinh thế như không là sự thật
Cho anh tin Hà Nội chính thiên đường
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phạm Bá Chiểu

16941
CÓ PHẢI EM – THIÊN THẦN MANG BÃO TỐ
Phạm Bá Chiểu

Có phải em – thiên thần mang bão tố
Từ thiên đường hạ thế xuống tìm anh?
Chân em bước biển tình thành bão biển
Tung đất trời, xới sạch cả bình an?

Mắt em sáng – chớp ngàn tia lửa điện
Thiêu hồn anh trong cơn cuồng giông say
Tim em đập như trống rền trận chiến
Mỗi nhịp vang – nhịp động đất rung ngày

Tay em vẫy, muôn vì sao lạc hướng
Gió nghìn phương cũng hoá gió tình si
Em mang đến, không chỉ yêu – là lửa
Đốt tình anh, rực cháy một xuân thì

Luồng ánh mắt – dòng dung nham cuộn chảy
Trái tim anh hoá đá cũng tan mềm
Thân em uốn, sóng thần đâu thức dậy
Khơi ngàn năm trầm tích ngủ im lìm.

Thiên thần hỡi, hãy cuồng phong mãi nhé
Cứ thét gào, cứ xô đổ đời anh
Bởi anh hiểu giấc mơ thành hiện thực
Chỉ tìm trong ngàn bão tố tung hoành


16942
YÊU LÀ MƠ, CƯỚI LÀ MỜ
Phạm Bá Chiểu

Ngày yêu, em tựa cún bông
Cưới rồi, sư tử hà đông hiện hình
Ngày yêu chim sẻ xinh xinh
Cưới rồi, sẻ hoá uy linh... đại bàng

Ngày yêu, em gió nhẹ nhàng
Cưới rồi, em hoá bão ngàn đến ghê
Ngày yêu, em ngọt như chè
Cưới rồi, em đắng cafe không đường

Ngày yêu, em hát dịu dàng
Cưới rồi, em hét đoàng đoàng... ngói bay
Ngày yêu, em nịnh: “Anh hay!”
Cưới rồi, em rủa suốt ngày: “Dở, ôi!”

Ngày yêu, em quả kiệm lời
Cưới rồi, một phút phát mười bản tin
Ngày yêu, nói chẳng thích tiền
Cưới rồi, tiền chẳng gắn liền... ví anh

Ngày yêu, em rất hiền ngoan
Cưới rồi, em hoá... sư đoàn xe tăng
Ngày yêu, em hót nhẹ nhàng
Cưới rồi, em quát rộn làng đêm hôm

Ngày yêu, em nói ôn tồn
Cưới rồi, còi báo động còn phải nghiêng
Ngày yêu, cứ tưởng em hiền
Cưới rồi, em rạch túi tiền anh ra

Ngày yêu, em nói sợ ma
Cưới rồi, em quát ma tà thất kinh
Ngày yêu, em thích làm xinh
Cưới rồi, em thích… điều binh giữa nhà

Ngày yêu, em hát lời hoa
Cưới rồi, em hét như loa hội liền
Ngày yêu, chuyện ấy tưởng ghiền
Cưới rồi, em phán: “Đừng phiền, đang game!”

Thế mà trăm trận bão điên
Xa em một bữa… quên liền cả mơ
Yêu là mơ, cưới là mờ
Nhưng không em chẳng vần thơ cuộc đời


16943
TÌNH HÃY ĐẸP NHƯ XƯƠNG RỒNG SA MẠC
Phạm Bá Chiểu

Tình hãy đẹp như xương rồng sa mạc
Có phải em, là phép lạ diệu linh?
Mang bão cát, nhưng lại gieo mầm sống
Gai góc đầy che chở những mầm xanh!

Tình hãy cháy mặt trời trên sa mạc,
Nóng bỏng rồi lại dịu mát lạ lùng.
Có phải em, giữa khô cằn tuyệt vọng,
Nở thành hoa trên bão cát vô chừng?

Tình hãy đẹp như xương rồng sa mạc,
Gai ngoài thôi, tim mềm biết bao nhiêu.
Phải em đó – tình yêu không dễ hái,
Nhưng phải đau mới gọi đó tình yêu

Tình hãy cứng như rễ sâu sa mạc,
Âm thầm thôi, chẳng hề biết phô trương.
Em có biết, có những điều tuyệt đẹp,
Chỉ ai yêu thật mới thấy được chăng?

Tình đâu phải chỉ là men say ngọt,
Mà đôi khi là nước mắt lặng thầm.
Phải tình em – chính nhờ mang bão tố,
Mới thành hoa rực rỡ giữa trăm năm?

Tình hãy đẹp như xương rồng sa mạc,
Không gấm hoa mà bão cát cuồng phong.
Ai dám hái những điều gai góc ấy,
Hiểu gian nan vẫn tạo đoá xương rồng!


16944
DẬY HAY NGỦ TIẾP
Phạm Bá Chiểu

Sáng rồi, hai việc rõ rành:
Tiếp mơ hay dậy thực hành giấc mơ


16945
LẤY VOI XEM VÒI
Phạm Bá Chiểu

Phải xem chàng tựa con voi🐘
Kiểm tra thật kỹ cái vòi phun mưa


16946
TRAO TRỌN
Phạm Bá Chiểu

Tấm lòng, tim, óc trao tôi
Chỉ là bà bán lòng, dồi, thịt heo


16947
MẮT LÁC VÌ EM
Phạm Bá Chiểu

Thấy gái nghèo, mắt anh chia
Mắt này ngắm ngực, mắt kia ngắm đùi


16948
CHÔNG CHÊNH
Phạm Bá Chiểu

Nhìn em lủng liểng đôi bòng
Ba chân anh vững… vẫn không thành kiềng


16949
MẤT TRĂNG VÌ MÃI ĐẾM SAO
Phạm Bá Chiểu

Một ngày bỗng nhận ra rằng:
Mất trăng vì mãi đếm ngàn ngôi sao


16950
MUỐN...
Phạm Bá Chiểu

Muốn cầu vồng phải trải nắng cùng mưa
Muốn mắt sáng, phải từng cay mới sáng
Muốn ngọc đẹp, trai oằn đau năm tháng
Muốn trái ngon, phải mưa nắng bốn mùa

Muốn diều cao phải ngược chiều gió đưa
Muốn biển lặng phải qua ngàn bão tố
Muốn tôi thép phải nung qua lửa đỏ
Muốn ngắm sao phải trải qua màn đêm

Muốn hoa xinh, sen phải vượt bùn đen
Muốn hạnh phúc phải nếm bao gian khổ
Muốn kim cương phải dày công mài giũa
Muốn tình ta phải trải lắm phong ba!
Em xinh thế như không là sự thật
Cho anh tin Hà Nội chính thiên đường
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phạm Bá Chiểu

16951
ĐẾN BIỂN HỌC YÊU
Phạm Bá Chiểu

Anh đến biển như tầm sư học đạo
Biển dạy anh bằng sóng, gió, mây buông
Dạy tim rung nhịp thuỷ triều mạnh mẽ
Dạy yêu em bằng bão nổi si cuồng

Biển là lớp không giảng đường, giáo án
Mỗi con sóng – một dòng chữ anh mê
Mỗi con thuyền – bài giảng trôi mặt nước
Mỗi gió reo – lời thủ thỉ tình quê

Anh học biển – học tan mình như muối
Học cách yêu không giữ nổi điều gì
Học tim biển rộng như chiều vũ trụ
Học hôn em như sóng hôn mê li

Biển không chỉ là nơi sinh sự sống
Biển chính là sự sống hoá thành em
Em là biển mang giảng đường vô tận
Dạy tình anh đến tốt nghiệp… trái tim!

Biển trao anh tấm bằng yêu danh dự
Có dấu hôn em đỏ rực bờ môi
Anh hạnh phúc – tân cử nhân say đắm
Bước ra đời… mang bằng tốt nghiệp… đôi!


16952
CÓ LẼ NÀO ANH VÍ EM...
Phạm Bá Chiểu

Có lẽ nào anh ví em biển biếc
Biển dịu êm nhưng cũng nổi phong ba
Và lặng lẽ rút xa không báo trước
Em – đại dương luôn dâng sóng tình ta

Có lẽ nào anh ví em ánh nắng
Nắng dịu dàng nhưng cũng chóng hoàng hôn
Cũng có lúc trong mây đen lẩn trốn
Em – mặt trời chói mãi giữa tim anh

Có lẽ nào anh ví em hoa thắm?
Dẫu ngát hương hoa cũng héo, lìa cành
Thời gian hái mọi vườn xuân vô tội
Em – đoá hoa nở đẹp thơ tình anh

Có lẽ nào anh ví em sương sớm
Long lanh kia tan biến giữa ban mai
Em không phải phút giây mong manh thế
Em – ánh nhìn đọng mãi giữa tương lai

Và thơ anh – nơi em thành vĩnh cửu
Vượt thời gian, sống mãi với không gian
Người đọc mãi thấy em trong mỗi chữ
Bởi tình em là bất tử trong anh.


16953
TIM EM - HẰNG SỐ VŨ TRỤ
Phạm Bá Chiểu

Anh mang tim em – không như thi sĩ
Mà như trời mang lực hút ngàn năm
Không nhìn thấy – nhưng vạn loài bay lượn
Vẫn quay vòng theo quỹ đạo em ngầm

Em là nghĩa mà trăng chưa từng ngỏ
Em, tiếng ca mặt trời hát chưa xong
Em, phép tính mà đời chưa giải được
Nhưng tim anh đã thuộc đến nằm lòng

Anh không viết bài thơ này bằng chữ
Mà bằng em – từng sóng mắt hiển linh
Tim anh sống không vì anh đang sống
Mà bởi em – là định nghĩa… trái tim.

Anh ngắm em chẳng như chàng hoạ sĩ
Vẽ dung nhan mà quên vẻ tâm hồn
Anh cảm em như nhà thiên văn học
Tìm ánh sao từ phía tối cô đơn

Nếu vũ trụ có ngày tan thành bụi
Anh vẫn còn nguyên hằng số tên em
Dù vật chất có hoá thành hư ảnh
Tình chúng mình vẫn khắc giữa vô biên…

(Lấy cảm hứng từ bài thơ “i carry your heart with me” – E. E. Cummings.)

16954
UY QUYỀN PHỤ NỮ
Phạm Bá Chiểu

Phụ nữ không bật đèn xanh
Đàn ông chỉ dám đạp phanh máy mình!


16955
YÊU HẾT MÌNH
Phạm Bá Chiểu

Yêu nhau không phải lên giường
Mà lên đến tận thiên đường tình yêu


16956
LÝ LUẬN CỦA NGƯỜI MÊ NGỦ
Phạm Bá Chiểu

Sống cần phải có ước mơ
Muốn mơ, phải ngủ chứ chờ ai trao?


16957
PHÁT
Phạm Bá Chiểu

Đầu xuân lời chúc thắm nồng:
Phát tài, phát lộc chứ không... phát phì


16958
THƠ ANH BAY KHỎI CHÍNH MÌNH
Phạm Bá Chiểu

Ai gom nắng thả mắt em bừng sáng?
Mà trăm tia chẻ gãy cả hoàng hôn
Chim bay loạn giữa chiều em toả nắng
Thơ tình anh bốc cháy giữa linh hồn

Ai gom gió thả mắt em thành bão?
Bão ngoài trời thua bão mắt ầm ào
Mỗi nháy mắt là một cơn lốc xoáy
Thơ tình anh bay dạt tận phương nào?

Ai gom sóng thả mắt em thành biển?
Mà trùng khơi cuộn dậy giữa mi kiêu
Thơ anh nghỉm không kịp lời trăn trối
Mắt ngước lên là dậy một thuỷ triều

Ai gom trăng thả mắt em mềm mại?
Mà đêm đen cũng hoá ánh ngân hà
Anh bước lạc trong vần thơ ngọc bích
Ngỡ thiên thu gói trọn giữa đôi ta

Ai gom cả vũ trụ vào đôi mắt?
Để ánh nhìn đảo lộn cả hành tinh
Thơ anh vỡ thành muôn sao vụn ánh
Và chính anh… bay lạc khỏi chính mình


16959
LỜI THỀ DƯỚI MƯA
Phạm Bá Chiểu

Dưới mưa người nặng câu thề
Mưa trôi lời ấy mãi về phương nao


16960
MƯA PHỐ CỔ
Phạm Bá Chiểu

Ngói rêu rớm nước mắt mưa
Như con phố khóc tình xưa chẳng thành...
Em xinh thế như không là sự thật
Cho anh tin Hà Nội chính thiên đường
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phạm Bá Chiểu

16951
ĐẾN BIỂN HỌC YÊU
Phạm Bá Chiểu

Anh đến biển như tầm sư học đạo
Biển dạy anh bằng sóng, gió, mây buông
Dạy tim rung nhịp thuỷ triều mạnh mẽ
Dạy yêu em bằng bão nổi si cuồng

Biển là lớp không giảng đường, giáo án
Mỗi con sóng – một dòng chữ anh mê
Mỗi con thuyền – bài giảng trôi mặt nước
Mỗi gió reo – lời thủ thỉ tình quê

Anh học biển – học tan mình như muối
Học cách yêu không giữ nổi điều gì
Học tim biển rộng như chiều vũ trụ
Học hôn em như sóng hôn mê li

Biển không chỉ là nơi sinh sự sống
Biển chính là sự sống hoá thành em
Em là biển mang giảng đường vô tận
Dạy tình anh đến tốt nghiệp… trái tim!

Biển trao anh tấm bằng yêu danh dự
Có dấu hôn em đỏ rực bờ môi
Anh hạnh phúc – tân cử nhân say đắm
Bước ra đời… mang bằng tốt nghiệp… đôi!


16952
CÓ LẼ NÀO ANH VÍ EM...
Phạm Bá Chiểu

Có lẽ nào anh ví em biển biếc
Biển dịu êm nhưng cũng nổi phong ba
Và lặng lẽ rút xa không báo trước
Em – đại dương luôn dâng sóng tình ta

Có lẽ nào anh ví em ánh nắng
Nắng dịu dàng nhưng cũng chóng hoàng hôn
Cũng có lúc trong mây đen lẩn trốn
Em – mặt trời chói mãi giữa tim anh

Có lẽ nào anh ví em hoa thắm?
Dẫu ngát hương hoa cũng héo, lìa cành
Thời gian hái mọi vườn xuân vô tội
Em – đoá hoa nở đẹp thơ tình anh

Có lẽ nào anh ví em sương sớm
Long lanh kia tan biến giữa ban mai
Em không phải phút giây mong manh thế
Em – ánh nhìn đọng mãi giữa tương lai

Và thơ anh – nơi em thành vĩnh cửu
Vượt thời gian, sống mãi với không gian
Người đọc mãi thấy em trong mỗi chữ
Bởi tình em là bất tử trong anh.


16953
TIM EM - HẰNG SỐ VŨ TRỤ
Phạm Bá Chiểu

Anh mang tim em – không như thi sĩ
Mà như trời mang lực hút ngàn năm
Không nhìn thấy – nhưng vạn loài bay lượn
Vẫn quay vòng theo quỹ đạo em ngầm

Em là nghĩa mà trăng chưa từng ngỏ
Em, tiếng ca mặt trời hát chưa xong
Em, phép tính mà đời chưa giải được
Nhưng tim anh đã thuộc đến nằm lòng

Anh không viết bài thơ này bằng chữ
Mà bằng em – từng sóng mắt hiển linh
Tim anh sống không vì anh đang sống
Mà bởi em – là định nghĩa… trái tim.

Anh ngắm em chẳng như chàng hoạ sĩ
Vẽ dung nhan mà quên vẻ tâm hồn
Anh cảm em như nhà thiên văn học
Tìm ánh sao từ phía tối cô đơn

Nếu vũ trụ có ngày tan thành bụi
Anh vẫn còn nguyên hằng số tên em
Dù vật chất có hoá thành hư ảnh
Tình chúng mình vẫn khắc giữa vô biên…

(Lấy cảm hứng từ bài thơ “i carry your heart with me” – E. E. Cummings.)

16954
UY QUYỀN PHỤ NỮ
Phạm Bá Chiểu

Phụ nữ không bật đèn xanh
Đàn ông chỉ dám đạp phanh máy mình!


16955
YÊU HẾT MÌNH
Phạm Bá Chiểu

Yêu nhau không phải lên giường
Mà lên đến tận thiên đường tình yêu


16956
LÝ LUẬN CỦA NGƯỜI MÊ NGỦ
Phạm Bá Chiểu

Sống cần phải có ước mơ
Muốn mơ, phải ngủ chứ chờ ai trao?


16957
PHÁT
Phạm Bá Chiểu

Đầu xuân lời chúc thắm nồng:
Phát tài, phát lộc chứ không... phát phì


16958
THƠ ANH BAY KHỎI CHÍNH MÌNH
Phạm Bá Chiểu

Ai gom nắng thả mắt em bừng sáng?
Mà trăm tia chẻ gãy cả hoàng hôn
Chim bay loạn giữa chiều em toả nắng
Thơ tình anh bốc cháy giữa linh hồn

Ai gom gió thả mắt em thành bão?
Bão ngoài trời thua bão mắt ầm ào
Mỗi nháy mắt là một cơn lốc xoáy
Thơ tình anh bay dạt tận phương nào?

Ai gom sóng thả mắt em thành biển?
Mà trùng khơi cuộn dậy giữa mi kiêu
Thơ anh nghỉm không kịp lời trăn trối
Mắt ngước lên là dậy một thuỷ triều

Ai gom trăng thả mắt em mềm mại?
Mà đêm đen cũng hoá ánh ngân hà
Anh bước lạc trong vần thơ ngọc bích
Ngỡ thiên thu gói trọn giữa đôi ta

Ai gom cả vũ trụ vào đôi mắt?
Để ánh nhìn đảo lộn cả hành tinh
Thơ anh vỡ thành muôn sao vụn ánh
Và chính anh… bay lạc khỏi chính mình


16959
LỜI THỀ DƯỚI MƯA
Phạm Bá Chiểu

Dưới mưa người nặng câu thề
Mưa trôi lời ấy mãi về phương nao


16960
MƯA PHỐ CỔ
Phạm Bá Chiểu

Ngói rêu rớm nước mắt mưa
Như con phố khóc tình xưa chẳng thành...
Em xinh thế như không là sự thật
Cho anh tin Hà Nội chính thiên đường
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phạm Bá Chiểu

16951
ĐẾN BIỂN HỌC YÊU
Phạm Bá Chiểu

Anh đến biển như tầm sư học đạo
Biển dạy anh bằng sóng, gió, mây buông
Dạy tim rung nhịp thuỷ triều mạnh mẽ
Dạy yêu em bằng bão nổi si cuồng

Biển là lớp không giảng đường, giáo án
Mỗi con sóng – một dòng chữ anh mê
Mỗi con thuyền – bài giảng trôi mặt nước
Mỗi gió reo – lời thủ thỉ tình quê

Anh học biển – học tan mình như muối
Học cách yêu không giữ nổi điều gì
Học tim biển rộng như chiều vũ trụ
Học hôn em như sóng hôn mê li

Biển không chỉ là nơi sinh sự sống
Biển chính là sự sống hoá thành em
Em là biển mang giảng đường vô tận
Dạy tình anh đến tốt nghiệp… trái tim!

Biển trao anh tấm bằng yêu danh dự
Có dấu hôn em đỏ rực bờ môi
Anh hạnh phúc – tân cử nhân say đắm
Bước ra đời… mang bằng tốt nghiệp… đôi!


16952
CÓ LẼ NÀO ANH VÍ EM...
Phạm Bá Chiểu

Có lẽ nào anh ví em biển biếc
Biển dịu êm nhưng cũng nổi phong ba
Và lặng lẽ rút xa không báo trước
Em – đại dương luôn dâng sóng tình ta

Có lẽ nào anh ví em ánh nắng
Nắng dịu dàng nhưng cũng chóng hoàng hôn
Cũng có lúc trong mây đen lẩn trốn
Em – mặt trời chói mãi giữa tim anh

Có lẽ nào anh ví em hoa thắm?
Dẫu ngát hương hoa cũng héo, lìa cành
Thời gian hái mọi vườn xuân vô tội
Em – đoá hoa nở đẹp thơ tình anh

Có lẽ nào anh ví em sương sớm
Long lanh kia tan biến giữa ban mai
Em không phải phút giây mong manh thế
Em – ánh nhìn đọng mãi giữa tương lai

Và thơ anh – nơi em thành vĩnh cửu
Vượt thời gian, sống mãi với không gian
Người đọc mãi thấy em trong mỗi chữ
Bởi tình em là bất tử trong anh.


16953
TIM EM - HẰNG SỐ VŨ TRỤ
Phạm Bá Chiểu

Anh mang tim em – không như thi sĩ
Mà như trời mang lực hút ngàn năm
Không nhìn thấy – nhưng vạn loài bay lượn
Vẫn quay vòng theo quỹ đạo em ngầm

Em là nghĩa mà trăng chưa từng ngỏ
Em, tiếng ca mặt trời hát chưa xong
Em, phép tính mà đời chưa giải được
Nhưng tim anh đã thuộc đến nằm lòng

Anh không viết bài thơ này bằng chữ
Mà bằng em – từng sóng mắt hiển linh
Tim anh sống không vì anh đang sống
Mà bởi em – là định nghĩa… trái tim.

Anh ngắm em chẳng như chàng hoạ sĩ
Vẽ dung nhan mà quên vẻ tâm hồn
Anh cảm em như nhà thiên văn học
Tìm ánh sao từ phía tối cô đơn

Nếu vũ trụ có ngày tan thành bụi
Anh vẫn còn nguyên hằng số tên em
Dù vật chất có hoá thành hư ảnh
Tình chúng mình vẫn khắc giữa vô biên…

(Lấy cảm hứng từ bài thơ “i carry your heart with me” – E. E. Cummings.)

16954
UY QUYỀN PHỤ NỮ
Phạm Bá Chiểu

Phụ nữ không bật đèn xanh
Đàn ông chỉ dám đạp phanh máy mình!


16955
YÊU HẾT MÌNH
Phạm Bá Chiểu

Yêu nhau không phải lên giường
Mà lên đến tận thiên đường tình yêu


16956
LÝ LUẬN CỦA NGƯỜI MÊ NGỦ
Phạm Bá Chiểu

Sống cần phải có ước mơ
Muốn mơ, phải ngủ chứ chờ ai trao?


16957
PHÁT
Phạm Bá Chiểu

Đầu xuân lời chúc thắm nồng:
Phát tài, phát lộc chứ không... phát phì


16958
THƠ ANH BAY KHỎI CHÍNH MÌNH
Phạm Bá Chiểu

Ai gom nắng thả mắt em bừng sáng?
Mà trăm tia chẻ gãy cả hoàng hôn
Chim bay loạn giữa chiều em toả nắng
Thơ tình anh bốc cháy giữa linh hồn

Ai gom gió thả mắt em thành bão?
Bão ngoài trời thua bão mắt ầm ào
Mỗi nháy mắt là một cơn lốc xoáy
Thơ tình anh bay dạt tận phương nào?

Ai gom sóng thả mắt em thành biển?
Mà trùng khơi cuộn dậy giữa mi kiêu
Thơ anh nghỉm không kịp lời trăn trối
Mắt ngước lên là dậy một thuỷ triều

Ai gom trăng thả mắt em mềm mại?
Mà đêm đen cũng hoá ánh ngân hà
Anh bước lạc trong vần thơ ngọc bích
Ngỡ thiên thu gói trọn giữa đôi ta

Ai gom cả vũ trụ vào đôi mắt?
Để ánh nhìn đảo lộn cả hành tinh
Thơ anh vỡ thành muôn sao vụn ánh
Và chính anh… bay lạc khỏi chính mình


16959
LỜI THỀ DƯỚI MƯA
Phạm Bá Chiểu

Dưới mưa người nặng câu thề
Mưa trôi lời ấy mãi về phương nao


16960
MƯA PHỐ CỔ
Phạm Bá Chiểu

Ngói rêu rớm nước mắt mưa
Như con phố khóc tình xưa chẳng thành...
Em xinh thế như không là sự thật
Cho anh tin Hà Nội chính thiên đường
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 95 trang (941 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [91] [92] [93] [94] [95] ›Trang sau »Trang cuối