Trang trong tổng số 92 trang (914 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [89] [90] [91] [92]

Ảnh đại diện

Phạm Bá Chiểu

16601
HOA LỬA THÁNG BA
Phạm Bá Chiểu

Có phải chăng hoa gạo đỏ tháng ba
Nốt nhạc đỏ bản tình ca của gió
Nốt nhạc biết bay... như đàn bướm đỏ
Tung tăng trời, đẹp vũ khúc tháng ba?

Có phải chăng hoa gạo đỏ chính là
Con chữ đỏ viết lên trời xanh biếc
Mỗi cánh hoa một câu thơ tình viết
Nặng tình quê khi màu lửa hoà hoa?

Có phải chăng hoa gạo đỏ chính là
Mạch lửa ngầm trỗi lên từ lòng đất
Như tình yêu ngủ đông, xuân tỉnh giấc
Môi em cười nở sắc đỏ tháng ba?

Có phải chăng hoa gạo đỏ chính là
Ngọn hải đăng giữa mịt mù đêm tối
Đèn mắt đỏ để tình không lạc lối
Mắt đỏ hoe trông ngóng người đi xa?

Có phải chăng hoa gạo đỏ tháng ba
Là ánh mắt quê hương ngời lửa đỏ
Tình yêu quê hoà tình yêu đôi lứa
Nhắc một người, lửa cháy nỗi ai trông?


16602
TÌNH ĐẦU SÉT ĐÁNH
Phạm Bá Chiểu

Một giây để nhớ một người
Nhưng cần đến cả cuộc đời để quên


16603
BÀI THƠ TÌNH NỤ HÔN
Phạm Bá Chiểu

Anh hôn em nào khác
Viết đẹp bài thơ tình
Bằng bút môi anh khát
Trên trang môi em xinh


16604
TẮM MẮT ANH
Phạm Bá Chiểu

Từ em tắm giữa mắt anh
Đời anh bão tố tung hoành đảo điên


16605
TÌNH YÊU AN BÀI?
Phạm Bá Chiểu

Chúa chia hai ngã đôi tim
Thuộc về nhau sẽ ắt tìm thấy nhau

16606
TÌNH ANH SÓNG MÁU
Phạm Bá Chiểu

Anh yêu biển, thế là anh yêu em
Đến mức sóng thôi xô mà lao ngược
Bão quỳ gối, sấm sét xin thần phục
Cát tung bờm phi ngược phía đại dương

Anh yêu biển, thế là anh yêu em
Biển thôi mặn vì anh gom muối hết
Biển thôi xanh vì anh vơ hết biếc
Nắng thôi vàng vì anh giữ trong tim

Anh yêu biển thế là anh yêu em
Cả trái đất cũng rung lên, toang hoác
Không gian toạc, và thời gian vỡ nát
Trước thuỷ triều sóng máu trái tim anh

Anh yêu biển, thế là anh yêu em
Tình cuồng sóng như muốn nghiền vũ trụ
Run quái vật, rụng linh hồn quỷ dữ
Chỉ vì em là biển cả tình anh



16607
16601
HOA LỬA THÁNG BA
Phạm Bá Chiểu

Có phải chăng hoa gạo đỏ tháng ba
Nốt nhạc đỏ bản tình ca của gió
Nốt nhạc biết bay... như đàn bướm đỏ
Tung tăng trời, đẹp vũ khúc tháng ba?

Có phải chăng hoa gạo đỏ chính là
Con chữ đỏ viết lên trời xanh biếc
Mỗi cánh hoa một câu thơ tình viết
Nặng tình quê khi màu lửa hoà hoa?

Có phải chăng hoa gạo đỏ chính là
Mạch lửa ngầm trỗi lên từ lòng đất
Như tình yêu ngủ đông, xuân tỉnh giấc
Môi em cười nở sắc đỏ tháng ba?

Có phải chăng hoa gạo đỏ chính là
Ngọn hải đăng giữa mịt mù đêm tối
Đèn mắt đỏ để tình không lạc lối
Mắt đỏ hoe trông ngóng người đi xa?

Có phải chăng hoa gạo đỏ tháng ba
Là ánh mắt quê hương ngời lửa đỏ
Tình yêu quê hoà tình yêu đôi lứa
Nhắc một người, lửa cháy nỗi ai trông?


16602
TÌNH ĐẦU SÉT ĐÁNH
Phạm Bá Chiểu

Một giây để nhớ một người
Nhưng cần đến cả cuộc đời để quên


16603
BÀI THƠ TÌNH NỤ HÔN
Phạm Bá Chiểu

Anh hôn em nào khác
Viết đẹp bài thơ tình
Bằng bút môi anh khát
Trên trang môi em xinh


16604
TẮM MẮT ANH
Phạm Bá Chiểu

Từ em tắm giữa mắt anh
Đời anh bão tố tung hoành đảo điên


16605
TÌNH YÊU AN BÀI?
Phạm Bá Chiểu

Chúa chia hai ngã đôi tim
Thuộc về nhau sẽ ắt tìm thấy nhau

16606
TÌNH ANH SÓNG MÁU
Phạm Bá Chiểu

Anh yêu biển, thế là anh yêu em
Đến mức sóng thôi xô mà lao ngược
Bão quỳ gối, sấm sét xin thần phục
Cát tung bờm phi ngược phía đại dương

Anh yêu biển, thế là anh yêu em
Biển thôi mặn vì anh gom muối hết
Biển thôi xanh vì anh vơ hết biếc
Nắng thôi vàng vì anh giữ trong tim

Anh yêu biển thế là anh yêu em
Cả trái đất cũng rung lên, toang hoác
Không gian toạc, và thời gian vỡ nát
Trước thuỷ triều sóng máu trái tim anh

Anh yêu biển, thế là anh yêu em
Tình cuồng sóng như muốn nghiền vũ trụ
Run quái vật, rụng linh hồn quỷ dữ
Chỉ vì em là biển cả tình anh


16607
NGHIÊNG BÊN NÀO, ANH CŨNG MƠ THẤY EM!
Phạm Bá Chiểu

Nghiêng bên nào, cũng chỉ mơ thấy em
Dải ngân hà cong theo vòng tay siết
Gió cuồng giật bỗng hiền trước sóng mắt,
Sao băng hờn vỡ trước tiếng cười em

Anh nghiêng trái, trời và đất đổi tên
Sông ngược đầu bung trào lên đỉnh thác
Biển gom sóng trút lũ đầy sa mạc
Sét rút điện, trời sập xuống van xin

Anh nghiêng phải cả địa cầu bật nghiêng
Mặt trời rụng, cục than hồng vụt tắt
Từ lòng biển bay lên ngàn bão cát
Trăng giật mình, thần phục những đường cong

Nghiêng bên nào, anh cũng thấy bão dông
Nhưng bão ấy không đến từ trời đất
Bão từ em giữa vòng anh ôm chặt,
Cuốn đời anh vào lốc xoáy tình em


16608
ĐỊNH NGHĨA TÌNH YÊU?
Phạm Bá Chiểu

Tình yêu? Định nghĩa dễ thôi
Điều ta không nói nhưng người hiểu ngay


16609
HỢP MỆNH
Phạm Bá Chiểu

Mệnh người thì hợp màu nâu
Mênh em thì hợp với màu tình anh


16610
YÊU LƯNG CHỪNG
Phạm Bá Chiểu

Yêu anh đừng có lưng chừng
Để cho em khác vừa mừng vừa lo

16611
BUỘC
Phạm Bá Chiểu

Dây giày, em buộc cho chàng
Sợ chàng trượt ngã…những nàng xinh xinh


16612
NHÂN SINH
Phạm Bá Chiểu

Nhân sinh như một ly trà
Chớ nề đậm, nhạt miễn là đừng thiu


16613
BIỂN LẶNG SÓNG NGẦM
Phạm Bá Chiểu

Có người biển lặng bề ngoài
Trong lòng, ai biết, không nguôi sóng ngầm?


16614
NHẤT NHÌ
Phạm Bá Chiểu

Nhì là em được làm xinh
Nhất là em được bên mình có anh


16615
NỒNG NHIỆT HẠ, LÃNG MẠN THU
Phạm Bá Chiểu

Thu về, em mới nhận ra
Yêu anh mùa hạ, không là mùa thu


16616
TINH TƯỜNG VÀ HẬU ĐẬU
Phạm Bá Chiểu

Tay làm đồ nhậu rất tinh
Nhưng sao hậu đậu trong tình yêu em?


16617
HẾT THỜI
Phạm Bá Chiểu

Ngày xưa sung sức, nghèo xơ
Bây giờ rủng rỉnh trái dưa héo rồi


16618
XƯA VÀ NAY
Phạm Bá Chiểu

Ngày xưa nhà lá khoẻ re
Nay leo biệt thự không dè… đau xương


16618
NHÀ THƠ
Phạm Bá Chiểu

Ngày xưa ôm mộng xe hơi
Mà nay trong túi đầy trời với mây


16620
NGHÈO VÀ GIÀU
Phạm Bá Chiểu

Ngày xưa nghèo khó luôn tươi
Bây giờ giàu có nụ cười mồ côi(?)
Em xinh thế như không là sự thật
Cho anh tin Hà Nội chính thiên đường
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phạm Bá Chiểu

16621
SỢ VỢ
Phạm Bá Chiểu

Ngày xưa, sợ vợ là hèn
Ngày nay, sợ vợ là yên cửa nhà


16622
NGHÈO KHOẺ
Phạm Bá Chiểu

Ngày xưa rau quả khoẻ thay
Ngày nay cao cỗ nào hay… béo phì


16623
GIÀU CAY
Phạm Bá Chiểu

Ngày xưa ước có cơm đầy
Ngày nay yến tiệc nhưng cay nhân tình


16624
LẠ
Phạm Bá Chiểu

Ngày xưa, dép sứt cười hoài
Ngày nay, giày hiệu mà ai cũng buồn


16625
YÊU LÀ YÊU – CHẲNG CẦN BIẾT VÌ AI!
Phạm Bá Chiểu

Em tìm anh hình S cong đất Việt
Lũng Cú địa đầu đến Mũi Cà Mau
Em tìm anh chẳng biết vì gì nữa
Tình yêu ta hoả táng đã từ lâu?

Về Hà Nội, mùa thu vừa chạm ngõ
Gió Hồ Tây vướng tiếng guốc năm nào
Phố cổ nghiêng nghe lời tim em gõ
Chỉ mình em buốt ký ức gầy hao

Tháp Rùa đứng như tình yêu vĩnh cửu
Mà tình ta sao ngắn tựa cơn mưa?
Ly cà phê chẳng còn ai ngồi đợi
Chỉ mình em... hoài đếm giấc mơ xưa

Em về Huế giữa chiều nghiêng tím lịm
Mưa quên rơi như nhạc khúc không lời
Cầu Tràng Tiền cong một vầng kỷ niệm
Nối đôi bờ: em với một xa xôi

Chùa Thiên Mụ, chuông ngân vang như hát
Mỗi hồi ngân một vết xát tim ta
Huế nhỏ thế, nỗi sầu mênh mông thế
Em bước hoài chẳng tìm thấy lối ra

Vào Sài Gòn, giữa mùa không định nghĩa
Trời chẳng mưa, mà lướt thướt ướt lòng
Thành phố lớn, tim em thì quá chật
Mãi tìm người lòng cũng lạc phố đông

Đèn vẫn sáng trên đường hoa Nguyễn Huệ
Nhưng bóng anh tắt ngấm tự khi nào
Sông cuồn cuộn, sóng gào lên kể lể
Về một người đã biến mất trong nhau

Tình yêu cũ chết rồi đem hoả táng
Chẳng thành tro thành xá lợi muôn màu
Em tìm anh như thác tìm về suối
Dẫu biết rằng sẽ vỡ dưới đáy sâu

Không tìm nữa, em không là em nữa
Không tìm anh, em hoá cỗ quan tài
Bởi trong em, có điều gì vĩnh viễn:
Yêu là yêu – chẳng cần biết vì ai!


16626
QUAN TRỌNG NHẤT
Phạm Bá Chiểu

Cũng cần học rộng, hiểu nhiều
Nhưng quan trọng sống biết điều cùng nhau


16627
ĐẸP NẾT
Phạm Bá Chiểu

Dẫu không được đẹp ngoại hình
Nhưng mà cách sống phải xinh mới là…


16628
VẺ ĐẸP VÀ BÌNH THƯỜNG
Phạm Bá Chiểu

Yêu VẺ ĐẸP ấy chính điều BÌNH THƯỜNG
Yêu BÌNH THƯỜNG mới chính là VẺ ĐẸP


16629
MẮT SƯƠNG
Phạm Bá Chiểu

Giọt sương uống nắng ban mai
Long lanh như mắt em cài tim anh


16630
TÌNH QUÊ
Phạm Bá Chiểu

Dòng quê lặng lẽ trôi xuôi
Như tình ta đó chẳng nguôi tháng ngày


16631
CHỒNG CHUNG
Phạm Bá Chiểu

Chồng chung, chồng chạ nhưng mà
Khéo hầu, khéo hạ ắt là chồng riêng


16632
KHÔNG GÌ KHÔNG THỂ
Phạm Bá Chiểu

Không gì không thể với ai
Luôn luôn cố gắng miệt mài tháng năm


16633
HÃY LẮNG NGHE CƠ THỂ
Phạm Bá Chiểu

Cơ thể chẳng nói thành lời
Nhưng luôn gióng trống cho đời lắng nghe.


16634
SAI NGƯỜI
Phạm Bá Chiểu

Anh ơi đừng ngắm em hoài
Đẹp thì đẹp thật… nhưng sai người rồi!


16635
HÃY YÊU LÁ GAN MÌNH
Phạm Bá Chiểu

Gan than: đừng nhậu triền miên
Ta không phải thép mà nghiền suốt đêm!


16636
TRÍ VÀ MỒM
Phạm Bá Chiểu

Trời ơi, xin hãy cứu con
Kiêng ăn… trí bảo, đồ ngon… mồm lùa


16637
ĂN KIÊNG
Phạm Bá Chiểu

Ăn kiêng mà thấy gà quay
Tự nhiên nước bọt đua ngày… vỡ đê!


16638
BÉO PHÌ MÀ VẪN
Phạm Bá Chiểu

Nhìn mâm cỗ mắt sáng choang
Như gặp tri kỷ từ ngàn kiếp xưa!


16639
TỎ TÌNH EM MẬP
Phạm Bá Chiểu

Hỏi rằng: em có lấy anh?
Thưa, tình em chỉ riêng dành… đồ ăn!



16640
YÊU AI HƠN?
Phạm Bá Chiểu

Yêu anh tập tạ, em gầy
Yêu anh bán bún, em nay… béo phì

16641
ĐỔ TẠI DI TRUYỀN
Phạm Bá Chiểu

Bụng như chum, vẫn cười duyên:
Kiểu người phúc hậu… di truyền nhà em


16642
DI TRUYỀN ĂN NHIỀU
Phạm Bá Chiểu

Em di truyền tính ăn nhiều
Mà ăn* là nở, phì nhiêu, béo tròn


16643
PHONG CÁCH HIỆN ĐẠI
Phạm Bá Chiểu

Body đầy mỡ mới hay
Mập là phong cách hiện nay toàn cầu


16644
YÊU LỆCH
Phạm Bá Chiểu

Anh nâng tạ, dáng nam thần
Em nâng đũa, dáng… toàn thân béo phì


16645
YÊU AI HƠN?
Phạm Bá Chiểu

Tình cũ chê béo hay nhằn
Tình mới gắp thịt… em ăn cho nhiều!


16646
HAI NGHIỆN
Phạm Bá Chiểu

Em nghiện ăn lại nghiện yêu
Cưới về, anh đủ sức chiều được chăng?


16647
DÁNG NGHIÊNG CHẢO
Phạm Bá Chiểu

Béo phì cho má em hồng
Dáng em nghiêng chảo chứ không nghiêng thành


16648
TÌNH HAI NGƯỜI BÉO
Phạm Bá Chiểu

Nghiện ăn, hợp nhất điều này
Tình ta phát triển cùng size bụng mình


16649
CÀNG SAY CÀNG ĐẦY TÌNH YÊU
Phạm Bá Chiểu

Vì sao nàng thích chàng say?
Thêm lười suy nghĩ, thêm đầy tình yêu


16650
GÀNH ĐÁ ĐĨA- CHUYỆN TÌNH KHÔNG HOÁ THẠCH
Phạm Bá Chiểu

Đá thành đĩa đơm nắng vàng, sóng trắng
Đơm vầng trăng, muôn sao sáng, ngàn mây…
Mỗi chiếc đĩa là một sân khấu nhỏ
Cho thiên nhiên khiêu vũ rộn vòng xoay

Gành Đá Đĩa cong thành cung đàn đá
Hay chính ai khi lỡ phải lòng ai
Xếp đĩa đá thành muôn vàn nốt nhạc
Bản tình ca vĩnh cửu đến ngàn mai?

Gành Đá Đĩa hay bàn tiệc của chúa
Đĩa trứng nắng, cốc đựng rượu trăng vàng?
Vô tri đá hoá vần thơ, bản nhạc
Hay tình anh đơm đĩa để… đơm nàng?

Người ta kể ngày xưa bên bờ biển
Nàng chờ chàng hoá đá đến ngàn năm
Chàng về muộn, tình thét lên hoá sóng
Vô vọng hôn người tình đá lặng câm

Giờ ta đến chỉ thấy bờ đá đẹp
Nhưng mỗi viên, một đĩa đựng sầu đau
Nghe tiếng sóng gầm lời than ai oán:
“Anh muộn rồi, chúng mình hẹn kiếp sau!”

Em không đá và anh không là sóng
Chuyện tình xưa hoá thạch đã lùi xa
Chúng mình đến, đá hoá bàn tiệc cưới
Đĩa đựng đầy: trăng, sao, nắng, tình ta…
Em xinh thế như không là sự thật
Cho anh tin Hà Nội chính thiên đường
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phạm Bá Chiểu

16651
THÁP ĐÔI TIM KHÔNG NGỦ
Phạm Bá Chiểu

Chuyện xưa kể xứ Chăm nàng công chúa
Yêu hoàng tử, dũng tướng Việt oai hùng
Người đời tạc nên thác đôi kỳ vĩ
Khắc muôn đời tình tuyệt mỹ, thuỷ chung

Đôi tháp ấy phải hai tim hoá đuốc
Tự cháy mình thêm tráng lệ hoàng hôn
Đuốc vĩnh cửu như tình yêu vĩnh cửu
Biểu tượng tình tim đuốc lửa Quy Nhơn?

Hay đôi tháp, đôi chim uyên ương lửa
Bay bên nhau với đôi cánh bình minh
Mãi sánh cánh xuyên thời gian vô tận
Cho Quy Nhơn thành biểu tượng chung tình?

Hay đôi tháp mở thành hai trang sách
Cùng viết nên một cổ tích yêu đương
Nếu thiếu một, chuyện tình kia dang dở
Tháp Đôi thành thiên tình sử Quy Nhơn?

Hay đôi tháp, hai nốt nhạc đỏ thắm
Hoàn thiện nên bản tình khúc yêu thương
Rừng, gió, sóng muôn đời sau vẫn hát
Bản đồng ca tình bất hủ Quy Nhơn?

Không ai viết, thời gian thành sử ký
Tháp đôi thành thiên tiểu thuyết tình chung
Nhưng một đến cả vạn lần nhung nhớ
Xứng Quy Nhơn, mùa đôi trái tim rung


16652
HỐ ĐEN EM, ANH KHÔNG MUỐN THOÁT
Phạm Bá Chiểu

Em là hố đen giữa xa xôi vũ trụ
Chỉ lỡ nhìn, anh đã rớt không phanh
Trọng lực em, vượt mọi lời cảnh báo
Chạm tim là… hút sạch lý trí anh!

Không ánh sáng, chẳng lối quay lại nữa
Em ngoạm luôn chưa kịp nói lời anh
Không gian, thời gian quanh em cong vội
Trái tim anh co rút tựa sao tàn

Anh gào lên: “Xin trả lại trần thế!”
Nhưng tất cả không một tiếng phản hồi
Vật lý dạy: Không gì có thể trốn
Anh vẫn tin… tình yêu vượt luật trời!

Nếu em “nuốt” là điều không thể tránh
Cho anh rơi thật đẹp, thật sâu êm
Dẫu anh tan như những photon ấy
Vẫn chọn mình chết rực rỡ trong em


16653
LỰC ĐẨY ARCHIMEDES KHI EM CƯỜI
Phạm Bá Chiểu

Anh đang buồn, trầm như đáy đại dương
Mang tâm trạng… nặng chìm như sắt, thép
Cuộc đời tối như lòng giếng sâu khép
Chìm tận cùng… không một chút niềm vui.

Bỗng em cười – vang như sóng biển khơi
Rạng rỡ quá, xô tan từng buốt lạnh
Tiếng cười em – kỳ diệu thay sức mạnh
Archimedes còn phải ngả nghiêng!

Em cười lên – anh nhẹ hẳn trái tim
Như thể được nâng lên bằng… nước biển
Của chính em, biển tình yêu ngất lịm
Đong đầy trong thể tích nụ hôn êm

Anh bay lên nhờ lực đẩy êm đềm
Từ đáy vực – vụt hoá thành ánh sáng
Người ta bảo: Chỉ nước nâng vật nặng
Sao em cười nhấc bổng cả hồn anh?


16654
BẢO TOÀN ĐỘNG NĂNG TÌNH YÊU
Phạm Bá Chiểu

Em bước đến – con lắc lòng anh động
Tựa quả cầu va chạm đúng thời gian
Chuyển động tim tăng lên theo vận tốc
Định luật nào ngăn nổi trái tim tràn?

Anh với em – hai khối yêu xung đột
Va nhau rồi, động năng chẳng hề vơi
Vẫn bảo toàn qua ánh nhìn, hơi thở
Tăng dần đều theo nhiệt độ môi cười.

Anh từng nghĩ yêu là hao, là tổn
Nhưng gặp em… vật lý lại ngược chiều
Lực va chạm tạo thêm năng lượng mới
Chứ chẳng hề mất mát một Joule yêu

Chúng mình cứ… không ngừng trao xung lực
Từ chạm tay đến chạm nhẹ bờ môi
Mỗi phút giây là động năng dâng dậy
Tình bảo toàn – bất biến giữa biển người.




16655
NGỢI CA RƯỢU VANG
Phạm Bá Chiểu

Rượu vang là áng thơ tình
Hoà tan trong nước như mình tan nhau


16656
THỊT DÊ
Phạm Bá Chiểu

Thịt dê chấm với mắm tôm
Ăn xong rồi lại chồm chồm như dê


16657
GƯƠM TRẢ RỒI MÀ TÌNH VAY CHƯA TRẢ
Phạm Bá Chiểu

Thê Húc đỏ như môi em nồng thắm
Cong nhẹ thôi mà nghiêng cả mùa mơ
Chao nhịp bước cong cả chiều Hà Nội
Cong mắt chàng thi sĩ túi đầy thơ

Tháp Bút thẳng viết vào nghiêng mây trắng
Lời thơ tình như một bản tuyên ngôn
Nét bút ấy chấm mực hồ xanh biếc
Viết tên em vào tận phía hoàng hôn

Nào ai bảo cổ tích là ngày cũ?
Em bước qua, cổ tích hiện nguyên hình!
Cổ tích ngủ ngàn năm bừng tỉnh giấc
Như có anh, em bừng nở đẹp xinh

Tháp Rùa bé tim anh thì quá rộng
Chứa mình em đã ăm ắp tràn đầy
Hồ Gươm nhỏ, tình anh thì quá lớn
Em và thơ đủ chật cứng mê say

Vua Lê trả gươm thần sau thắng giặc
Để non sông hưởng thịnh trị bình yên
Sao gươm trả, tình em vay chưa trả
Mà nợ tình càng trả lại đầy thêm


16658
THƯ TÌNH KHÔNG GỬI
Phạm Bá Chiểu

Bức thư tình, em không gửi khác chi
Mặt trời giấu trong tim không toả ánh
Vầng trăng giấu trong thơ không lấp lánh
Bản tình ca lặng tiếng suốt xuân thì

Bức thư tình, em không gửi khác chi
Tự đốt mình lại mong anh cháy bỏng
Bão biển tim lại mong anh dậy sóng
Mưa trong lòng lại mong ướt tình ai

Nhưng dẫu thế, em vẫn viết miệt mài
Vẫn ươm chữ như gieo mầm đất cỗi
Biết chẳng nở – nhưng tim nào có tội
Khi sinh ra đã biết… phải yêu rồi!

Và em biết, không địa chỉ gửi người
Thư hoá mây… tan giữa trời xanh biếc
Nhưng anh hỡi, một đời em vẫn viết
Với niềm mơ trái đất ngược vòng xoay

Nếu mai sau... ai vô tình đọc thư này
Một chữ yêu chưa từng mang địa chỉ
Xin giữ lại – như giữ điều kỳ bí
Của một người đã đến tận cùng yêu…


16659
NHÀ THỜ LÒNG SÔNG – NƠI CHỮ YÊU BẮT ĐẦU
Phạm Bá Chiểu

Nhà thờ ấy nơi Đông Tây hội ngộ
Nơi không chuông mà ngân mãi triền miên
Nơi nôi nhỏ đón mừng chào đời lớn
Nơi chữ “yêu” tiếng Việt viết đầu tiên

Trang mộc bản in run tay lịch sử
“Phép giảng” xưa – thắp ngọn lửa ngôn từ
Chữ quốc ngữ, khởi kỷ nguyên ánh sáng
Bay muôn phương – lời đất Việt thành thơ!

Từ nơi ấy – ngôn ngữ thành di sản
Tình thành thơ, và em hoá bài ca
Chữ đầu tiên viết từ tim – không giấy
Là “yêu em” – giữa toà thánh… nguy nga!

Từ trang in nhà thờ Lòng Sông ấy
Chữ “yêu em” theo “yêu nước” bay lên
Tiếng Việt lớn cùng hồn thiêng đất Việt
Giữa thánh đường – hai ngọn lửa song tên!

Cho Đông – Tây kết tinh trong ngôn ngữ
Alexandre – người gieo gặt mùa vàng
Chữ Việt ấy – nàng thôn nữ xinh đẹp
Hoá nàng tiên khi khoác áo Tây phương

Tay thầy viết – như dâng hoa lên Chúa
Mỗi con chữ một viên ngọc từ tim
Ngôn ngữ ấy, thiêng liêng như thánh tụ
Vừa giảng kinh, vừa gợi khúc thâm tình

Chữ Việt đẹp như em trong ngày lễ
Càng điểm trang càng rạng rỡ xinh tươi
Là di sản cũng chính là… nhan sắc
Toả sáng ngời hồn thiêng Việt muôn nơi

Anh không đạo, gặp em con chiên Chúa
Của Lòng Sông nơi quốc ngữ đầu tiên
Anh vô ngưỡng bỗng hoá thành tín ngưỡng
Yêu nước mình, yêu tiếng việt, yêu em

Anh quỳ xuống giữa thánh đường chữ Việt
Không tượng thờ, chỉ ánh mắt em thương
“Em, Tổ quốc” – lời kinh cầu tha thiết
Giữa Lòng Sông – anh bỗng gặp thiên đường


16660
HAI TÌNH SỬ – MỘT TÌNH TA
Phạm Bá Chiểu

Yêu đến thế Quy Nhơn hai tình sử:
Vua Chế Mân cùng công chúa Huyền Trân
Tình huyền ảo cũng làm ta say đắm
Hàn Mặc Tử và người đẹp Mộng Cầm

Một tình sử mở mang bờ cõi Việt
Không bằng gươm mà bằng chỉ trái tim
Một tình sử vượt trên tầm thế kỉ
Bởi mộng mơ, tinh sạch nhất mối tình

Và tình ta, chẳng kinh thành, cung điện
Chẳng ghềnh cao, chẳng dốc đứng cao vời
Chỉ có biển và bầu trời rộng mở
Chỉ có em, và ngọn gió… gọi mời

Anh chẳng thể Chế Mân vua minh tuệ
Yêu Huyền Trân dâng hiến cả cõi bờ
Cũng chẳng thể Hàn Mặc Tử thi sĩ
Yêu Mộng Cầm chiết máu viết thành thơ

Ta không viết sử bằng thơ, bằng ngọc
Mà bằng nhau – bằng ánh mắt êm trao
Ta không cần ai ngợi ca bất tử
Chỉ cần nhau – bất tử giữa lòng nhau
Em xinh thế như không là sự thật
Cho anh tin Hà Nội chính thiên đường
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook
Ảnh đại diện

Phạm Bá Chiểu

16666
LUẬT HẤP DẪN MANG TÊN EM
Phạm Bá Chiểu

Trái tim em phải chăng là trái đất
Trái tim anh như quả táo tung lên
Chỉ ánh nhìn, trường lực em bỗng phát
Kéo tim anh khỏi chỉ rơi xuống tim em

Newton bảo: vật nào cũng hút vật
Tỉ lệ thuận theo khối lượng yêu đương
Vậy tim em – chắc hàng tấn thương nhớ
Và tim anh – nhẹ lắm nỗi vấn vương!

Einstein lại bảo rằng không phải thế
Không gian, thời gian vốn dĩ cong rồi
Nên tim anh lạc tim em chỉ thế
Tại số trời đã sắp đặt mà thôi

Vũ trụ kia – dù mênh mông, rộng lớn
Cũng nhỏ thôi so em toả nụ cười
Định luật nào – dù vĩ đại, vĩnh cửu
Cũng cúi đầu… trước lực hút tình đôi!

Dẫu một mai nhân loại quên vật lý
Quên chúng mình giữa vũ trụ hỗn mang
Chỉ cần em tim còn rung nỗi nhớ
Thì tim anh… mãi rơi mãi phía tim nàng

Dẫu Big Bang từng khai sinh vũ trụ
Định luật nào giữ vạn vật cuốn quanh
Thì vũ trụ anh – giản đơn một điểm
Chính là em – tâm lực hút tình anh!


16667
PHẢN ỨNG OXI HOÁ – KHỬ TRÁI TIM EM
Phạm Bá Chiểu

Trái tim em – chất khử đầy tha thiết
Trái tim anh – chất oxi hoá khô cằn
Gặp ánh nhìn – xúc tác bỗng bùng cháy
Tình đôi ta phản ứng chẳng ngừng ngăn

Em truyền điện tử – ánh yêu long lanh
Anh nhận lấy – hoá nụ cười lấp lánh
Em bị oxi hoá – nhường thanh xuân chói sáng
Anh bị khử – thành kẻ si tình say

Giữa thí nghiệm mang tên là định mệnh
Chúng mình như phương trình cân bằng đôi
Không còn dư – không thiếu đi một nhịp
Tình yêu này phản ứng mãi không thôi!

Nếu một mai em thành ion dương lẻ
Anh nguyện làm âm điện ghép đời nhau
Tình ta đó – pin tình yêu bất tận
Phóng năng lượng cho cuộc sống ngọt ngào!

Nhưng chẳng may, clo em gặp phải
Ái lực điện tử ấy cao ngất trời
Liệu em có bỏ anh theo phản ứng
Để tạo thành liên kết cộng hoá trị đời?

Anh sẽ dùng Na, kim loại mạnh nhất
Để khử clo kia, giải cứu tim em
Dù biết rằng, phản ứng này mãnh liệt
Anh tan thành tro bụi cũng cam tâm!

Em mỉm cười: “Ngốc ơi, lo xa quá!
Liên kết mình – bền vững đến thiên thu
Clo mạnh đấy, nhưng anh còn mạnh mẽ
Vì tình em… chẳng phản ứng ai trừ…!”

16668
UNG THƯ NỖI NHỚ
Phạm Bá Chiểu

Hình như đó bệnh ung thư nỗi nhớ
Nỗi nhớ phình ngoài kiểm soát tim ta
Di căn khắp mọi nơi trong cơ thể
Hành thân ta đau nhức đến xót xa

Tế bào nhớ – sinh sôi vô tội vạ
Lan phổi ta khiến hơi thở bập bùng
Lan tim nữa làm nhịp đời loạn xạ
Lan mắt ta – nước mắt hoá bão giông

Chẳng thuốc nào đủ khả năng ức chế
Morphin mạnh, đau vẫn chẳng chịu lui
Xạ trị mắt – chẳng xoá hình bóng cũ
Hoá trị tim – tim loạn nhịp rối bời

Anh tìm mãi toa thuốc tình vô vọng
Biệt dược chi cũng kháng với si tình
Còn sót lại – duy nhất liều hy vọng:
Gặp mắt em – tiêm thẳng giữa tim mình…


16669
HỘI CHỨNG TIM THẤT LẠC
Phạm Bá Chiểu

Sáng thức dậy thấy ngực anh trống hoác
Tay đặt lên… chẳng thấy tiếng tim tình
Không nhịp đập, chỉ lặng yên đáng sợ
Như tim anh đã rời khỏi chính mình

Bệnh án viết: “Tim thất lạc vị trí”
X-quang rồi, tim vẫn cứ bặt tăm
MRI chiếu thấu sâu vào tận óc
Mà không tìm được bóng dáng tim anh

Và anh biết: hội chứng này y học
Đầu hàng mau, dù giỏi đến truyệt vời
Khi đã yêu, trái tim không hề bệnh
Chỉ… lạc về phía vầng ngực em thôi

Và anh hiểu: hội chứng tim thất lạc
Chẳng bệnh đâu, mà chính phép nhiệm màu
Tim không mất – chỉ dọn nhà, trọn kiếp
Về ngực em… để sống kiếp tim nhau!


16670
SỐC PHẢN VỆ VÌ EM
Phạm Bá Chiểu

Em rời bước... tim anh co thắt gấp
Hô hấp rối, huyết áp tụt không phanh
Bàn tay lạnh, môi bỗng nhạt màu máu
Mạch tình yêu dập bão tố tung hoành

Bác sĩ đến, kim tiêm xuyên tĩnh mạch
Adrenaline bơm vội giữa tim đau
Nhưng sốc chẳng vì tác nhân dị ứng
Mà bởi em… duy nhất của đời nhau

Ống thở gắn, máy tim rung liên tục
Cũng chẳng làm hồi sinh nổi hồn anh
Vì không khí thiếu... mùi hương quen thuộc
Và tim thiếu... hơi ấm của em dành

Sốc phản vệ – y văn từng định nghĩa
Do dị nguyên từ bên ngoài gây nên
Nhưng anh sốc... đâu vì phấn, vì thuốc
Mà bởi em – nguồn sống đã lặng quên!

Chỉ một cách cứu qua cơn thập tử:
Đừng xa anh, như máu chẳng xa tim
Đừng rời bước, như hồng cầu chẳng thiếu
Kẻo anh thành chiếc thân rỗng lặng thinh!

Xin em đến – tiêm liều yêu cấp cứu
Bằng ánh nhìn truyền tĩnh mạch về tim
Hồi sinh lại một trái tim phản vệ
Sống dậy rồi... chỉ để đập vì em!
Em xinh thế như không là sự thật
Cho anh tin Hà Nội chính thiên đường
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên Facebook

Trang trong tổng số 92 trang (914 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [89] [90] [91] [92]