Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Nguyễn Công Trứ
Đăng bởi kẻ thích làm thơ vào 13/04/2006 07:50, đã sửa 4 lần, lần cuối bởi karizebato vào 10/12/2009 03:00
Danh chẳng ham mà lợi chẳng mê
Ấy gan hay sắt, hỡi Di, Tề[1]?
Gặp xe vua Võ, tay giằng lại[2]
Thấy thóc nhà Chu, mặt ngoảnh đi[3]
Cô Trúc, hồn về mây ngụt ngụt
Thú Dương, danh để đá tri tri (trơ trơ)
Cầu nhân ắt được nhân mà chớ[4]
Chẳng trách ai chi, chẳng oán chi
Chú thích: