Chưa có đánh giá nào
Thể thơ: Thơ tự do
Thời kỳ: Hiện đại

Đăng bởi tôn tiền tử vào 11/10/2014 03:32

1

... bức tượng trong vườn ngỡ bị trương lên bởi hơi ẩm mưa dầm quánh đặc tràn lỗ tai con chữ chết dính vào trang sách không rõ ràng cảm xúc văng vẳng cơn mơ tiếng cười lả câu đùa nửa thực nửa hư trong bóng râm mơ hồ muội ám gốc cây nhoà mái đình ngõ nhỏ người đi bóng dán xuống hai vệ cỏ liêu xiêu gợi nhớ bà nội đầu năm châm lửa thắp hương thoảng mùi diêm sinh bay từ chăn chiếu từ nhuỵ hoa đầy dấu chân ong...

2

... vết bùn vách liếp phiên chợ Tết cổ xưa gom hình ảnh đất ông bà từ sàn sân rêu lầy lội con đường cổ lỗ chôn nông khuôn mặt hạn hán bới nhẹ ra đã bốn mươi năm ký ức tối sẫm hút dài có vết bùn làm chiếc đó đơm ở miệng cống trôi qua thời gian làm con tôm con cá lẫy vào biển chiều kinh động...

3

... con cò bay khỏi đầm lầy cánh bắt nhịp tiếng quẫy ký ức bức tranh thuỷ mạc nhìn vào sắc cây phù sa lố nhố mặt người khuất khít bên nhau cho đất tươi non diệp lục tràn chân trời khung tranh hồn vía người chết tức tưởi hiện về trầm hương bù vào chỗ không đủ thân xác hiện hữu cách mấy tầng diệp lục phù sa mà xa lạ quá chừng mời người xưa ngồi vào bàn cơm nóng đãi ma đói ma khát tiếng chén đũa hụt hẫng ước lượng khoảng cách từ mặt đầm tới điểm chạm cánh cò chừng vài chục mét và âm thanh tiếng quẫy kia không quá mấy đề-si-ben...

4

... cánh bướm nặng nhọc nâng mặt đất trầm mặc sũng ướt lên cao mặt nước phẳng lặng giãn nở muôn vẻ hạt mưa rồi tự tin vung lưỡi rìu sóng nước quăn cùn bổ vào sườn đất hạc khô hoá thạch vọng lên mặt cỏ rân rân tiếng mùa xuân nơi nơi mù khói nứt nẻ dưới gót giày trẻ con mở viện bảo tàng khổng lồ soi ánh mắt ngây thơ vào khuôn mặt méo lệch đọng nước mắt rắn đanh hình dạng nham nhở màu máu thớ đất nhểu dài lời người lớn phân bua mơ hồ xa tít bông hoa gần nhất khiến bàn tay rền vang cùng tiếng bi bô tràn âm thanh dội ngược làm vũng nước nín thở rùng mình nghe hút nẻo tháng ngày tiếng sấm nổ gọi mùa hoa gạo...

5

... băng giá tan trên đỉnh cây vệt sáng rải mờ mở con đường chênh vênh trẻ thơ ướt tóc đuổi theo lũ chuột đồng rét mướt đàn châu chấu rách cánh thoảng hơi áo bông cố choàng lộng lẫy xuống đáy ao làng gió thổi người xiêu rúm ró tia chớp dạt bông hoa mềm dắt bụi dứa dại chới với vươn về phía bàn tay khô ngỡ mọc ra từ chiếc gai nâng kèn lá rúc cứa vào môi làm máu nóng tung tăng nhiều móc chiếc khăn quàng không mang được ánh mắt bên kia bờ giậu lá tơ non càng nghẽn thở lô xô tô đậm con đường vắt qua đáy mưa bụi thèm vãi cốm pháo bông càng trằn trọc ngậm ngùi linh hồn càng lủi thủi lần về trong hun hút...

6

... hít hà ngực em hiện lên trảng cỏ con ngựa hoang tôi đứng yên bởi giây cương thon mềm ngón nhỏ vó rền đằng lưng bật tung thân cỏ gió cỏ bụng em run mặt đồng rộng xa mọi không gian nghe tiếng nhau chỉ cần reo vẫy nước tự do xung quanh con cá rô đồng anh vùng dậy thổi tắt đèn gió mùa đông bắc rút vào em lớp tường vôi mùi nồng nã đưa ta đi mãi...

7

... hạt mầm vú ủ trong chăn ấm nâng bờ hai con đê thoai thoải sương tan cửa sông hơi thở sóng triều lên trải rộng góc bờ xa khẩy nhẹ cỏ cây lay không gian ngực ai mở lớn vòi vọi cánh chim hút gió chuyển mùa đất ải vụn tơi cửa miệng vầng trán râm ran nhịp côn trùng trở dậy đồng nghiêng lật úp đất cằn vùi sâu áo lá mủn bục bao giấc mơ xưa vô tình lôi lên con giun đất bò giữa lòng tay toen hoẻn chập chờn ngón chân ánh sáng ma trơi nhào nhuyễn đất mỡ màu trong tiếng mê sảng nâng bát cơm đầu mùa dẻo thơm nghi ngút khói...

8

... đọt mầm vươn trong vòm họng tốt tươi dịch vị cỏ mật đắng rôn rốt trái non đàn dế mở tiếng hoan hỉ thoát nạn mùa đông mặt hồ đang khai sinh ra nước rơm rạ tự nguyện hiến thân trong tro trấu nguội tàn mọi nghiêm cẩn bỡn cợt đều nhầm lẫn bởi muôn đời chim chóc về chao lượn bầu trời không hình nhân nón rách trên đồng không sợ hãi mọi người đi trong tự tin ướt át không lời răn hay van vái ý nghĩ ước phục sinh của vòm diệp lục đang thở mùi chăn ấm gọi da thịt em trong trái chín mắt cắt gọt từng lớp vỏ nhói ngực cuồng si từ đỉnh đầu chảy xuống thắt lưng em sinh thành anh hạt nước to mọng rơi xuống đám kiến vừa từ chối phô diễn bản năng đằng đẵng xếp hàng trong sương khói phủ mờ quan niệm mất đà mọi quán tính anh ước trong sự không rõ ràng được thả hết mọi hoang tưởng mà hy vọng nhiều điều...

9

... đó là thời khắc rất khó phân định rạch ròi giao mùa trên vai người lái đò tự đẩy mùa xuân quay lại phía sau mà không biết bởi hơi ẩm vẫn phủ ngập trong khăn áo ủ thói quen cũ rích và rất lâu sau đó sẽ có ai bình tĩnh lấy điểm mốc chính xác lúc ngọn đèn vô tình tự vẫn trước bản tin dự báo thời tiết...

10

... máy vi tính nhảy lỗi trùng lặp không chủ định câu què cụt vô nghĩa nhắc lại nhiều lần thành tiêu đề xưng tụng ngôn từ mặc khải chân không hư không bầu ra những mũi tên từ khớp chân tay bật dây cung bay vọt lên óc nước tràn cốc ánh sáng thanh bạch chạy vào đường ống tối đen gào sập đổ vách ngăn củi lửa dâng khói dẫn vào cánh đồng mùa xuân tiếng nói...


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]