Người thợ dệt thưa: Xin hãy nói về QUẦN ÁO
Người đáp:
Quần áo che đậy nhiều vẻ đẹp các ngươi nhưng chẳng dấu nổi cái không đẹp
Dẫu tìm trong y phục sự tự do riêng tư, các ngươi sẽ thấy nơi chúng yên cương và xiềng xích
Chớ chi da các ngươi được gặp nắng gió nhiều hơn quần áo
Vì hơi thở đời ở trong nắng và tay đời nằm trong gió
Vài kẻ trong bọn ngươi nói “Gió bấc dệt nên áo quần ta mặc”
Còn ta bảo, Phải, chính gió bấc
Nhưng nhục nhã là khung cửi hắn và nhu nhược của những đường gân là tơ sợi hắn
Khi việc đã xong, hắn cười vang trong rừng
Chớ quên khiêm tốn là tấm mộc ngăn mắt kẻ ô uế
Khi kẻ ô uế không còn thì khiêm tốn là chi hay cái còng và sự đồi bại của tâm hồn?
Chớ quên rằng đất sung sướng đón chân trần các ngươi và gió khao khát được đùa cùng tóc các ngươi


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)