Váy Đình Bảng buông chùng cửa võng
Chị thẩn thơ đi tìm
Đồng chiều
        Cuống rạ

Chị bảo
        - Đứa nào tìm được lá Diêu Bông
Từ nay ta gọi là chồng

Hai ngày Em tìm thấy lá
Chị chau mày
        - Đâu phải lá Diêu Bông

Mùa đông sau Em tìm thấy lá
Chị lắc đầu
      trông nắng vãn bên sông

Ngày cưới Chị
        Em tìm thấy lá
Chị cười xe chỉ ấm trôn kim

Chị ba con
        Em tìm thấy lá
Xoè tay phủ mặt Chị không nhìn

Từ thuở ấy
        Em cầm chiếc lá
đi đầu non cuối bể
Gió quê vi vút gọi
        Diêu Bông hời!...
                 ...ới Diêu Bông!...


1959

Bài thơ này đã được nhạc sĩ Phạm Duy phổ nhạc thành bài hát cùng tên, và nhạc sĩ Trần Tiến phổ nhạc thành bài hát Chuyện tình lá diêu bông.

[Thông tin 2 nguồn tham khảo đã được ẩn]

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Lời bài hát "Lá diêu bông" của Phạm Duy

Đứa nào tìm được lá diêu bông
Từ nay tao sẽ gọi là chồng
Tao sẽ gọi là chồng
Đứa nào tìm được lá diêu bông...
Vài ngày sau em tìm thấy lá
Chị chau mày: đâu phải lá diêu bông!
Mùa Đông sau em tìm thấy lá
Chị lắc đầu nhìn nắng vãn bên sông.

Đứa nào tìm được lá diêu bông
Từ nay tao sẽ nhận là chồng
Tao sẽ nhận là chồng
Đứa nào tìm được lá diêu bông...

Ngày cưới Chị, em tìm thấy lá
Chị mỉm cười, se chỉ, cắm trôn kim

Chị đã ba con, em tìm thấy lá
Xoè tay, phủ mặt, Chị không nhìn...

Đứa nào tìm được lá diêu bông
Thì từ nay tao sẽ gọi là chồng
Tao sẽ gọi là chồng
Đứa nào tìm được lá diêu bông...
. . .
Từ thuở đó, em cầm chiếc lá
Nơi đầu non cuối bể, em đi
Lời vi vút gió quê lắng gọi
Diêu bông hời hỡi diêu bông
Em đi trăm núi nghìn sông
Nào tìm thấy lá diêu bông bao giờ...

Trời mưa gió rét kìn kìn
Đắp đôi dải yếm hơn nghìn chăn bông
102.90
Trả lời
Ảnh đại diện

Bình :Về bài thơ "Lá Diêu Bông"

Theo Nhà thơ Hoàng Hưng (đăng ở Văn nghệ LaGi & Talawas ngày 19-9-2010) thì :
Nhà thơ Hoàng Cầm viết tập thơ "Về Kinh Bắc" từ 1960-8/1982,trong đó bộ 3 nổi tiếng là "Cây-lá-quả" (cây tam cúc-Lá diêu bông-Quả vườn ổi)...giới Văn nghệ Hà Nội lúc đó " xì xầm (bài Lá diêu bông) diễn giải như lời oán trách của "em" (văn nghệ sĩ) với "chị"(Đảng), đại khái "em" yêu "chị", nhưng "chị" đã lừa "em" ăn toàn "quả rụng", rồi bỏ mặc "em" để đi lấy chồng...Vì vụ này (hậu Nhân văn-Giai phẩm) mà Hoàng Cầm bị đi tù 16 tháng, Hoàng Hưng xin được bản chép tay "về Kinh Bắc" cũng vô tình mắc luỵ bị bắt đi tù 39 tháng..."
  Bình : Văn thơ quả thật là đáng SỢ , viết thơ tình mà đâu phải là thơ tình ? ! mấy chục năm qua NK đọc Thơ Hoàng Cầm cứ tin là "tình thơ đích thực" té ra là mình cũng ngây thơ...thật là đáng yêu !
           Góc Thành Nam Hà Nội, ngày 19-9-2010
                            Nguyễn Khôi

144.29
Trả lời