Đăng bởi hongha83 vào Hôm nay 09:27
Seit die Liebste war entfernt,
Hatt’ ich’s Lachen ganz verlernt.
Schlechten Witz riß mancher Wicht,
Aber lachen konnt’ ich nicht.
Seit ich sie verloren hab’,
Schafft’ ich auch das Weinen ab,
Fast vor Weh’ das Herz mir bricht,
Aber weinen kann ich nicht.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày Hôm nay 09:27
Từ khi em yêu lìa xa tôi,
Tôi đã quên mất cả nụ cười.
Pha trò lạt lẽo dăm câu lẻ,
Nhưng mà cười, lòng tôi không thể.
Từ khi em tôi, tôi đánh mất,
Thì tiếng khóc tôi chừng cũng bặt;
Cả khi đớn đau lòng tan nát,
Mà tôi không thể rơi nước mắt.