Thơ » Mỹ » Edgar Allan Poe
Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 11/03/2024 19:53
Helen, thy beauty is to me
Like those Nicean barks of yore
That gently, o’er a perfumed sea,
The weary, way-worn wanderer bore
To his own native shore.
On desperate seas long wont to roam,
Thy hyacinth hair, thy classic face,
Thy Naiad airs have brought me home
To the glory that was Greece,
And the grandeur that was Rome.
Lo, in yon brilliant window-niche
How statue-like I see thee stand,
The agate lamp within thy hand,
Ah! Psyche, from the regions which
Are Holy Land!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 11/03/2024 19:53
Helen, người đẹp của anh
Tiếng Nicæan cổ từ ngàn năm xưa,
Dịu dàng, một biển hương đưa,
Kẻ lang thang mệt lại vừa chán chê
Mang thân về bến bờ quê.
Trên vùng biển hận không lê bước dài,
Tóc liêu trai, mặt trang đài,
Khí thần em đã đưa anh về nhà
Đó là Hy Lạp chói loà
Và thành La Mã đây toà cao sang.
Ồ! bên cửa sổ huy hoàng
Em như bức tượng anh đang ngắm nhìn,
Đèn mã não trong tay em!
A, hồn trinh trắng, từ miền
Đất Thiêng!