Thơ » Mỹ » Don Mclean
Đăng bởi Minh Sơn Lê vào 29/06/2023 11:42, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Minh Sơn Lê vào 29/06/2023 13:22
Starry, starry night
Paint your palette blue and gray
Look out on a summer’s day
With eyes that know the darkness in my soul
Shadows on the hills
Sketch the trees and the daffodils
Catch the breeze and the winter chills
In colors on the snowy, linen land
Now, I understand what you tried to say to me
And how you suffered for your sanity
And how you tried to set them free
They would not listen, they did not know how
Perhaps they’ll listen now
Starry, starry night
Flaming flowers that brightly blaze
Swirling clouds in violet haze
Reflect in Vincent’s eyes of china blue
Colors changing hue
Morning fields of amber grain
Weathered faces lined in pain
Are soothed beneath the artist’s loving hand
Now, I understand, what you tried to say to me
How you suffered for your sanity
How you tried to set them free
They would not listen, they did not know how
Perhaps they’ll listen now
For they could not love you
But still your love was true
And when no hope was left inside
On that starry, starry night
You took your life as lovers often do
But I could have told you, Vincent
This world was never meant for one
As beautiful as you
Starry, starry night
Portraits hung in empty halls
Frameless heads on nameless walls
With eyes that watch the world and can’t forget
Like the strangers that you’ve met
The ragged men in ragged clothes
The silver thorn of bloody rose
Lie crushed and broken on the virgin snow
Now, I think I know what you tried to say to me
How you suffered for your sanity
How you tried to set them free
They would not listen, they’re not listening still
Perhaps they never will
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Minh Sơn Lê ngày 29/06/2023 11:42
Đêm trời giăng mắc, đầy sao
Sơn lên bảng vẽ sắc màu xám xanh
Ngày hè nhìn ngắm loanh quanh
Với đôi mắt tối in hình trong tim
Dải đồi phủ bóng nhá nhem
Thảo nên cây cối với kèm thuỷ tiên
Mùa đông lạnh đón gió lên
Không gian cảnh sắc trên miền tuyết êm
Giờ, tôi hiểu bạn lời khuyên
Sao mà cam chịu tính hiền thẳng ngay
Cách nào phóng thích chúng đây
Không nghe, không biết thì bày cách chi
Lẽ ra giờ lắng nghe đi
Đêm đầy tinh tú, muôn vì sao giăng
Những hoa rực lửa huy hoàng
Dám mây cuốn xoáy trong màn tím sương
Chiếu trong mắt biếc Vincent
Sắc màu thay đổi giảm tăng độ màu
Cánh đồng buổi sáng vàng au
Những khuôn mặt vắt nỗi đau phong trần
Ấm tình dưới tay nghệ nhân
Giờ, tôi hiểu bạn lời phân trần này
Sao cam chịu tính thẳng ngay
Làm sao cố gắng giải vây được nào
Không nghe, không biết thì sao
Lẽ ra thì phải lắng sâu bây giờ
Họ không yêu bạn gì cho
Nhưng tình yêu của bạn do thật thà
Khi lòng chẳng ước vọng nào
Trên tinh tú đó, đêm sao giăng đầy
Ôm đời như tình nhân hay
Nhưng tôi muốn nói bạn này, Vincent
Thế gian này chẳng hề dâng
Cho người đẹp đẽ ví bằng bạn đây
Đêm tinh tú phủ giăng đầy
Chân dung treo giữa lâu đài vắng tênh
Thiếu khung trên vách không tên
Mắt nhìn thế giới không quên bao giờ
Như người lạ gặp tình cờ
Đàn ông rách rưới hững hờ áo manh
Gai bạc của đoá hồng thâm
Nằm tan nát vỡ trên sân tuyết tràn
Giờ, tôi hiểu bạn phàn nàn
Sao mà cam chịu tinh thần thẳng ngay
Cách nào phóng thích chúng đây
Không nghe, cũng chẳng đoái hoài lắng nghe
Lẽ nào chẳng bao giờ nghe