Trang trong tổng số 7 trang (68 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] [7] ›Trang sau »Trang cuối
Gửi bởi hoanghannom ngày 09/01/2020 14:19
Chúng đến
với những lá cờ sắc lẹm và súng lục
bắn rụng hết sao trời và mặt trăng
để chẳng còn ánh sáng cho chúng ta
để chẳng còn ánh sáng thương chúng ta
Kể từ đó chúng ta chôn mặt trời
Một nhật thực bất tận
Ngôn ngữ: Tiếng Anh
Gửi bởi hoanghannom ngày 01/01/2020 13:32
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hoanghannom vào 01/01/2020 13:32
1 January 1965
The Wise Men will unlearn your name.
Above your head no star will flame.
One weary sound will be the same—
the hoarse roar of the gale.
The shadows fall from your tired eyes
as your lone bedside candle dies,
for here the calendar breeds nights
till stores of candles fail.
What prompts this melancholy key?
A long familiar melody.
It sounds again. So let it be.
Let it sound from this night.
Let it sound in my hour of death—
as gratefulness of eyes and lips
for that which sometimes makes us lift
our gaze to the far sky.
You glare in silence at the wall.
Your stocking gapes: no gifts at all.
It’s clear that you are now too old
to trust in good Saint Nick;
that it’s too late for miracles.
—But suddenly, lifting your eyes
to heaven’s light, you realize:
your life is a sheer gift.
Ngôn ngữ: Tiếng Anh
Gửi bởi hoanghannom ngày 01/01/2020 13:30
January 1, 1965
The kings will lose your old address.
No star will flare up to impress.
The ear may yield, under duress,
to blizzards’ nagging roar.
The shadows falling off your back,
you’d snuff the candle, hit the sack,
for calendars more nights can pack
than there are candles for.
What is this? Sadness? Yes, perhaps.
A little tune that never stops.
One knows by heart its downs and ups.
May it be played on par
with things to come, with one’s eclipse,
as gratefulness of eyes and lips
for what occasionally keeps
them trained on something far.
And staring up where no cloud drifts
because your sock’s devoid of gifts
you’ll understand this thrift: it fits
your age; it’s not a slight.
It is too late for some breakthrough,
for miracles, for Santa’s crew.
And suddenly you’ll realize that you
yourself are a gift outright.
Gửi bởi hoanghannom ngày 01/01/2020 13:28
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hoanghannom vào 01/01/2020 13:36
Ba vua sẽ quên nơi ở của mi.
Sao sẽ không sáng như là mọi khi.
Chỉ có tiếng khàn của gió không đi
là mi vẫn nghe như cũ.
Bóng mi sẽ đổ xuống vai mệt mỏi,
trước khi nằm xuống nến kia mi thổi.
Bởi có nhiều đêm hơn nó cháy nổi
mà tờ lịch kia đang chứa.
Đó là cái gì? Nỗi buồn? Có thể.
Một giai điệu quen trong tim đã kể.
Nó lại cất lên. Vậy thì cứ để
cho nó lặp lại đêm nay.
Cứ để nó vang lên trong giờ chết,
với lòng biết ơn như môi và mắt
cho điều gì xa xôi trong khoảng cách
đôi khi mi dõi không hay.
Và nhìn lên trần nhà kia, im lặng,
bởi tất trống không, không quà ai tặng,
mi đã hiểu ra, trong sự cô quạnh:
tuổi mi, mi đã đủ khác.
Đã muộn để tin vào những phép lạ,
Và ngước mắt nhìn lên trời, rồi hạ,
Mi bỗng cảm thấy bản thân mi quả
là một món quà, dứt khoát.
Gửi bởi hoanghannom ngày 27/11/2019 15:55
Với cái chìa biến đổi
mi mở ra ngôi nhà, nơi
trôi tuyết của điều không nói.
Tuỳ vào máu, chảy
từ mắt hay miệng hay tai,
mà cái chìa của mi biến đổi.
Chìa của mi biến đổi, lời biến đổi,
thứ được trôi với những bông tuyết.
Tuỳ vào cơn gió đẩy mi đi
mà tuyết cuộn lấy lời.
Gửi bởi hoanghannom ngày 31/05/2019 00:24
Một nụ hôn lên trán—để xoá tan u sầu.
Tôi hôn anh lên trán.
Một nụ hôn lên mi—để xua đi mất ngủ.
Tôi hôn anh lên mi.
Một nụ hôn lên môi—để dịu mồi cơn khát.
Tôi hôn anh lên môi.
Một nụ hôn lên trán—để xoá tan ký ức.
Tôi hôn anh lên trán.
Gửi bởi hoanghannom ngày 11/04/2019 08:59
Mùa xuân nằm hiu quạnh.
Cái mương màu sẫm nhung
trườn bên tôi
không mang hình phản chiếu.
Chỉ toả sáng
có những đoá hoa vàng.
Tôi được mang trong cái bóng của mình
như cây vĩ cầm
trong một chiếc hộp đen.
Điều duy nhất mà tôi muốn nói
lấp lánh ngoài tầm với
như món đồ bạc
ở một tiệm cầm đồ.
Gửi bởi hoanghannom ngày 01/04/2019 07:28
Ngủ ngoan nhé tình xưa ơi
người đẹp tôi trong đêm tối
đêm là giấc mộng ta mơ
như em thấy như em hay
đêm là giấc mộng em hay
mối tình xưa trong đêm tối
ở bên em lúc em đi
chẳng tận cùng như em thấy
ở trong đêm nơi em đi
tình xưa ơi ngủ ngoan nhé
chẳng tận cùng trong đêm tối
trong mối tình mà em hay
Gửi bởi hoanghannom ngày 28/03/2019 00:16
Vàng là màu xanh đầu tiên,
Màu khó giữ nhất Tự nhiên.
Lá non của Nàng là nụ;
Nhưng chỉ một giờ hoa rũ.
Rồi lá thành lá hạ mình:
Địa đàng chìm nỗi nhân sinh,
Bình minh ngày sa bước dậy.
Có vàng nào ở được đây.
Gửi bởi hoanghannom ngày 14/10/2018 15:25
Yo volveré
Alguna vez, hombre o mujer, viajero,
después, cuando no viva,
aquí buscad, buscadme
entre piedra y océano,
a la luz procelaria
de la espuma.
Aquí buscad, buscadme
porque aquí volveré sin decir nada,
sin voz, sin boca, puro
aquí volveré a ser el movimiento
del agua, de
su corazón salvaje,
aquí estaré perdido y encontrado:
aquí seré tal vez piedra y silencio.
Trang trong tổng số 7 trang (68 bài trả lời)
Trang đầu« Trang trước‹ [1] [2] [3] [4] [5] [6] [7] ›Trang sau »Trang cuối