Thơ » Việt Nam » Cận đại » Trần Hữu Đáp
Đăng bởi Vanachi vào 25/06/2017 16:24
披雲直上石門扁,
俯瞰層峰列下屏。
李主遊觀遺像在,
范公勳業故山銘。
地開陽谷先藏日,
人向岩阿使氣靈。
絕頂坐看今古事,
河山依舊自高清。
Phi vân trực thướng thạch môn thiên,
Phủ khám tằng phong liệt hạ bình.
Lý chúa du quan di tượng tại,
Phạm công huân nghiệp cố sơn minh.
Địa khai Dương Cốc tiên tàng nhật,
Nhân hướng Nham A sử khí linh.
Tuyệt đỉnh toạ khan kim cổ sự,
Hà sơn y cựu tự cao thanh.
Đội mây lên thẳng đến cửa động hẹp,
Cúi nhìn từng từng ngọn núi bày ra ở phía dưới như bức bình phong.
Vua Lý đến chơi, nay còn để tượng ở đây,
Sự nghiệp lớn của Phạm công xưa vẫn còn được khắc ở núi.
Đất mở ra hang Dương Cốc mà nơi mặt trời mọc trước, giờ còn đây,
Người đều hướng về ngọn núi ấy, vì vậy khiến nó có linh khí.
Ở chỗ đỉnh cao nhất ngồi xem sự việc xưa nay,
Thì sông với núi vẫn như xưa tự nó cao thanh.
Theo sách Bắc thành địa dư chí thì đây là vua Lý Thần Tông (1128-1133). |
Tức Phạm Sư Mạnh. |
Lấy ý từ thơ Phạm Sư Mạnh trong bài Đề Hiệp Sơn Bão Phúc nham: “Vũ trụ kỳ quan Dương Cốc nhật, Giang sơn vượng khí Bạch Đằng thu” (Mặt trời chiếu vào hang Dương Cốc là cảnh lạ trong bầu trời, Khí thiêng của non sông tụ cả ở hơi thu sông Bạch Đằng). |
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 25/06/2017 16:24
Cửa đá mây che dấn bước lên,
Non xanh trùng điệp ngút tầm nhìn.
Lý vương du ngoạn hình còn đó,
Phạm tể công lao chữ vẫn nguyên.
Dương Cốc bình minh nơi đất mở,
Nham A linh khí chốn nhân duyên.
Xưa nay sự thế nhìn suy ngẫm,
Sông núi thanh cao tự cổ truyền.