Sao ta chẳng phải chim ngàn nội
Ngực vờn mây mắt chạm sao trời
Sao ta chẳng thể xoè cánh rộng
Yêu tự do, chỉ tự do thôi
Giá chắp cánh bay về tây nhỉ?
Miền tây vàng rộm lúa cha ông
Miền tây với rừng sương, lăng tẩm
Ôm di hài tiên tổ rêu phong
Thành quách cổ còn bày khiên mộc
Còn treo ngang gươm rỉ, giáo mờ
Giá được cánh bay về vẫy gió
Rũ bụi trần trên mộc gươm xưa
Cánh sẽ chạm dây đàn Ê-cốt
Cho thanh âm vang vọng thâm cung
Cho mình ta, mình ta xúc động
Lắng âm huyền ngưng giữa thinh không
Nhưng mong muốn ước nguyền vô ích
Đời khác xưa, số phận ngược dòng
Giữa ta với đất trời quê quán
Chỉ muôn trùng biển nước mênh mông
Kẻ tận kế cha ông uy dũng
Đang héo hon đất tuyết quê người
Ta đẻ nơi đây, hồn chốn khác
Ôi! Sao ta chẳng phải chim trời
Nguồn: Thơ M.Iu.Ler-môn-tốp, NXB Văn học, 1978