Là con gái của người gác chuông
Em xuất thân trong gia đình cao quý
Tiếng chuông kia như nhắc nhở tôi
Lẫn ngày, lẫn đêm
Rằng: "Anh không được quên em!"

Là con gái của người gác chuông
Em xuất thân trong gia đình cao quý
Em gọi tôi từng giờ
Qua tiếng chuông ngân
Em mong anh! Em mong anh, đêm ngày!

Là con gái của người gác chuông
Em xuất thân trong gia đình cao quý
Với chiếc đồng hồ hạnh phúc
Lúc tiến, lúc lùi.
Theo nhịp thời gian của chúng ta.

Em xuất thân trong gia đình cao quý
Có tốt hơn không khi đừng như thế?
Cả gia đình em điều xuất thân cao quý
Và mẹ em đã được tuyển chọn kỹ
Để sinh em trong gia đình cao quý

Em yêu dấu xuất thân cao quý của tôi
Thật tuyệt vời khi em không cao ngạo
Em đã không nghĩ đến
Sự cao quý của mình
Mà cùng tôi dạo dưới ánh trăng

Em yêu dấu có xuất thân cao quý của tôi
Khi vừa thốt ra
Cái chuông cũ rớt xuống
Người ta cảm nhận qua cái lắc lư của nó
Cái chuông không muốn cô đơn trong gió
Nên xuống mặt đất bên anh đấy thôi.

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé