Bóng em bóng của màu mưa
Màu đầy nuối tiếc, màu thời gian trôi
Bóng nhoà đi và chơi vơi
Đêm về, bóng lại ở nơi cần về
Dưới ga tàu điện Chappelle
Trong khu huyên náo ở nơi nghèo nàn
Bóng chờ anh sau dãy cột đen đen
Nơi mà những bóng anh em quây quần
Bóng gọi những khách đang đi
Vẻ đầy tuyệt vọng lại thêm lạ kỳ
Khách bộ hành không quay đầu lại
Cũng chẳng ai hiểu được vì sao
Khi gió thổi ngọn đèn nhấp nháy
Luôn mang theo bao bí mật bên trong
Bỗng dưng khép bước chân em dạo...
Và tìm em ở những chốn nơi
Anh biết em chờ anh nơi đó
Anh đi qua chẳng nhận ra em
Đi đi lại lại suốt đêm
Một mình lầm lũi như là thuở xưa
Bóng em bóng của màu mưa
Bóng em bị gió mưa sa dữ dằn
Bóng em tan biến trong đêm
Nhưng anh cảm thấy bóng luôn bên mình
Bên anh chiếc bóng với hình đi đôi...

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)