Mình cũng thích bài này, khổ cuối nhiều dị bản nhưng mình vẫn thích đọc là: "Mây thu đầu núi, gió lưng chân Cơn lạnh chiều nao đổ bóng thầm. Ly khách ven trời nghe muốn khóc, Tiếng đời xô động, tiếng hồn câm"
Những cơn mưa Những cơn mưa dập dìu ký ức Em đi qua tháng ngày tất bật Trượt ngã bao lần rồi quen cả nỗi đau Trên mặt đường những giọt nước chen nhau Em nhìn thấy cuộc tình buồn soi bóng
Em đi qua những khoảng trời rất rộng Chẳng bao giờ tìm được áng mây xanh Em đi qua những ngày tháng không anh Chỉ tìm thấy những hoàng hôn rất tím
Mưa chẳng đợi vẫn muôn đời tìm đến Rơi vào em sừng sững một con sông Rơi vào em phủ lấp đến mênh mông Mưa ký ức…
Lâu lắm mới tìm lại "Câu chuyện TY" BN hoan nghênh các bạn đã tham gia chủ đề, xin nhận phần đã thất lễ với các Bác Wildlavender: "Tám phương gió bạc mái đầu - Hải hồ một kiếp ôm sầu nhân gian" - "Lái đò lái mãi thành mê - Sang về chẳng biết mình về hay sang"_Nguyễn Bảo Sinh Vũ Quỳnh Lan: Ừ, luôn là "Hình tam giác muôn đời" mà bạn Bác Đồ Nghệ ơi! "Quên nhau khó lắm chi bằng nhớ nhau..." :)
Hì, Cảm ơn Anhphq đã ghé thăm. Đúng là mình viết thiếu. Lâu lắm rồi hôm nay BN mới lần mò vào đây Bài thơ bạn viết rất hay cả về ý và nghĩa "Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình" là câu BN nghĩ đến khi đọc chữ ký của Anhphq "Yêu thực sự là yêu không hối tiếc", còn sống là còn yêu, cứ yêu, yêu nhiều bạn nhé!
Живи, и не надо судьбы прекрасней - сто раз сразимся и ляжем в могилы! - Сейчас прозвучали б слова чудотворца, чтоб нам умереть и его разбудят, - плотина улиц враспашку растворится, и с песней на смерть ринутся люди. Но нету чудес, и мечтать о них нечего. Есть Ленин, гроб и согнутые плечи. Он был человек …
Время – начинаю про Ленина рассказ. Но не потому, что горя нету более, время потому, что резкая тоска стала ясною осознанною болью. Время, снова ленинские лозунги развихрь. Нам ли растекаться слезной лужею,- Ленин …
Mấy tuần lang bạt hôm nay mới mò lần vào Thi Viện gửi tới Cammy lời chúc muộn vậy nhé! Chúc Cammy chóng nhớn nhanh lấy chồng, nhưng vẫn phải luôn dông dài đấy nhé!