Trang trong tổng số 51 trang (505 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [18] [19] [20] [21] [22] [23] [24] ... ›Trang sau »Trang cuối
Ngày gửi: 02/12/2009 21:14
Nỗi sầu như tóc bạc
Cứ cắt lại dài ra
Ngày gửi: 02/12/2009 23:12
goldsnow142 đã viết:MinhQuan09 đã viết:
Giá như ta có thể quên
Để lòng ấm lại những miền xót xa
Giá như lạc chốn phôi pha
Ta chôn dĩ vãng phai nhoà niềm đau...
Đời theo con nước chân cầu
Lang thang phiêu lãng quên sầu tháng năm..
Giá như ta có thể quên
Vu vơ nỗi nhớ không tên với người
Giá như thành đám mây trời
Đi theo che nắng những nơi em dừng
Giá tôi không phải người dưng
Để không im lặng ngập ngừng trước em ...
K.N[/quote]
Lời yêu đau đáu em tìm
Sao người im lặng ngập ngừng trên môi
Tình yêu như áng mây trôi
Biết đâu bờ bến một đời ghé chân
Gửi người nỗi nhớ bâng khuâng
Giá như tình ngỏ một lần người ơi...
Ngày gửi: 03/12/2009 03:09
Thanh Ngọc đã viết:@ Chị Ngọc: Mọi người trong phòng về hết cả rồi, lại ghé nhà chị chút, truyện này em chưa đọc nhưng phim thì xem đến 2 lần rồi, nhưng đã từ lâu lắm , em nhớ Mecghi đã luôn ở bên cha Ranf khi còn là cô bé con, dần lớn lên có những thay đổi của thì con gái, cô cũng đã đến bên cha và kể cho cha nghe...hình như cuối cùng là sự gặp gỡ của 2 người và cậu con trai tên Tom thì phải, ở một khu nhà bên bãi biển.Có đúng không chị? Chị cho em mượn nhà nói chuyện với anh Libi chút nhé.
@Chị Nguyệt Thu, libi : Cảm ơn chị và em đã chia sẻ với Thanh Ngọc.Đó là bài thơ cũ em viết khi còn trẻ mà .Giờ đây em đã nghĩ khác hơn rồi chị ạ.Hôm nay em post lên đây một bài thơ cũ nữa em viết khi đọc xong tiểu thuyết tiếng chim hót trong bụi mận gai để chị ,libi và các bạn nhớ về một kỷ niệm một cảm xúc và chia sẻ cùng em nhé!
Em chép lại một đoạn giới thiệu về tiểu thuyết ấy thì có bị coi là spam không chị:
…Chuyện tình của Mecghi và cha Ranfo chỉ có thể diển tả trong bốn chữ nỗi đau tuyệt vời, và để có được sự tuyệt vời đó họ đã phải trả giá cả cuộc đời. Như lời đề tựa đã viết: Theo truyền thuyết có một loài chim chỉ hót lên một lần trong cả cuộc đời nó, tiếng hót đó ngọt ngào hơn bất cứ sinh vật nào trên trái đất này. Ngay khi vừa rời tổ loài chim ấy đi tìm ngay một thứ cây có những cành gai nhọn và tiếp tục bay mãi không chịu ngơi nghỉ, cho đến khi tìm được mới thôi. Sau đó nó cất tiếng hót giữa những cành cây hoang dại rồi lao vào một cây gai dài và nhọn nhất, cây gai xuyên thủng qua ngực. Giữa cơn hấp hối một tiếng hót vút cao, thánh thót hơn cả tiếng hót của sơn ca hay họa mi. Tiếng hót tuyệt vời đánh đổi bằng cả cuộc sống. Trời đất dừng lại để lắng nghe còn thượng đế ở trên cao thì mỉm cười. Bởi vì sự tuyệt vời chỉ có được bằng niềm đau vô tận ấy.
"Con chim mang chiếc gai của bụi mận cắm vào ngực tuân theo qui luật bất di bất dịch của thiên nhiên; bản thân nó không biết sức mạnh nào đã buộc nó lao vào mũi nhọn và chết mà vẫn hót. Lúc mũi gai xuyên qua tim nó, nó không nghĩ đến cái chết sắp đến, nó chỉ hót, hót cho đến lúc mất tiếng đứt hơi. Nhưng chúng ta, khi lao ngực vào bụi mận gai, chúng ta biết, chúng ta hiểu. Tuy thế ta vẫn lao ngực vào bụi mận gai. Sẽ mãi mãi như thế!"
TIẾNG TÌNH YÊU
Bụi mận gai tiếng chim nào thánh thót
Để muôn loài ngây ngất lặng im
Và thượng đế cũng mỉm cười mãn nguyện
Tiếng tình yêu lay động con tim
Con chim nhỏ lao ngực vào gai nhọn
Đầy tự tin kiêu hãnh lạ kỳ
Dòng máu chảy như tăng thêm sức mạnh
Cất cao lên tiếng hót mê ly
Em ước mình như cô ấy Mecghi
Tự sắp đặt cho mình số phận
Biết đớn đau vẫn vui lòng chấp nhận
Đau khổ tột cùng -Hạnh phúc vô biên
Trái tim Ranf chẳng thể ngủ yên
Dẫu đã chọn chúa trời, quyền lực
Những cô đơn, những đêm dài cay cực
Chưa phút giây tự tha thứ cho lòng
Bởi tình yêu quyền lực vô cùng
Còn mạnh hơn nhiều lần cái chết
Khắp nhân gian còn vọng vang tiếng hót
Của khổ đau ,hạnh phúc đồng hành
Yêu thương ơi!Xin gửi tới nơi anh
Đêm trở gió tiếng chim càng thánh thót
Dẫu gai nhọn trong tim em nhức buốt
Vẫn suốt đời thương nhớ bóng hình anh!
TN
Nỗi sầu như tóc bạc
Cứ cắt lại dài ra
Ngày gửi: 03/12/2009 07:01
Ngày gửi: 03/12/2009 07:05
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Thanh Ngọc vào 03/12/2009 07:16
MinhQuan09 đã viết:Cảm ơn Kim Nguyên và MinhQuan 09 đã đến và để lại thơ .Xin chúc hai bạn thơ luôn vui và mong được các bạn đến thăm thường xuyên.goldsnow142 đã viết:[/i][/color]MinhQuan09 đã viết:
Giá như ta có thể quên
Để lòng ấm lại những miền xót xa
Giá như lạc chốn phôi pha
Ta chôn dĩ vãng phai nhoà niềm đau...
Đời theo con nước chân cầu
Lang thang phiêu lãng quên sầu tháng năm..
Giá như ta có thể quên
Vu vơ nỗi nhớ không tên với người
Giá như thành đám mây trời
Đi theo che nắng những nơi em dừng
Giá tôi không phải người dưng
Để không im lặng ngập ngừng trước em ...
K.N
Lời yêu đau đáu em tìm
Sao người im lặng ngập ngừng trên môi
Tình yêu như áng mây trôi
Biết đâu bờ bến một đời ghé chân
Gửi người nỗi nhớ bâng khuâng
Giá như tình ngỏ một lần người ơi...
Ngày gửi: 04/12/2009 06:20
Thanh Ngọc đã viết:@ Chị Ngọc: Chị nói đúng, xem phim không thể hay bằng đọc truyện rồi, nhớ lại hồi còn đi học em cũng hay đọc tiểu thuyết tình cảm lắm, lại còn nói dối Ba là con đang học nhưng kỳ thực ở bên dưới bàn là một cuốn truyện, còn sách để trên bàn chỉ là để đối phó thôi. Giờ có con lớn rồi, cũng giống mình hồi xưa, vậy mà cứ mắng nó mới lạ chứ. Đúng là người lớn .... chị nhỉ.
@Unhappy,libi :Nếu được các em coi nơi đây là nhà của mình thì chị vui và cảm động lắm đấy!
Hai hôm nay khổ cuối của bài thơ "Thôi em" :
Thôi em ạ! Dẫu duyên tình chẳng có
Dĩ vãng xưa cùng sống với hôm nay
Yêu như thế đau lòng người yêu đấy
Xin em đừng da diết, đắm say!
cứ ở trong suy nghĩ của chị suốt đấy libi ạ.Chị cảm ơn em nhiều.
@Unhappy:Con trai của Mecghi và cha Ranf là Dane.Nếu đọc sẽ thấy hay hơn phim nhiều.
Nỗi sầu như tóc bạc
Cứ cắt lại dài ra
Ngày gửi: 09/12/2009 00:35
Ngày gửi: 11/12/2009 02:17
Nỗi sầu như tóc bạc
Cứ cắt lại dài ra
Ngày gửi: 11/12/2009 06:10
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Thanh Ngọc vào 11/12/2009 06:11
Trang trong tổng số 51 trang (505 bài viết)
Trang đầu« Trang trước‹ ... [18] [19] [20] [21] [22] [23] [24] ... ›Trang sau »Trang cuối